Chương trước
Chương sau
Dương Tiêu luôn không có thiện cảm với loại người cô chấp như này, Dương Tiêu cảnh cáo: “Nói cho anh biết, Thiên Lung là em gái của tôi, sau này bớt quây rồi Thiên Lung đi. Nếu đề tôi biệt anh dám không tôn trọng Thiên Lung, tôi bảo đảm khiến anh khóc lóc cay đăng cho sự ngu ngốc của mình!”
Dương Tiêu không nói đùa, từ trong đáy lòng anh coi Tô Thiên Lung như em gái của mình, ai dám không tôn trọng Tô Thiên Lung thì là có tội với anh.
“Em gái? Tôi thấy là em gái mưa thì có! Làm ơn đó ông chú à, tôi thấy anh đã một bó tuổi rồi, thích thiếu nữ mới trưởng thành thích hợp không?”
Vương Tỉnh ghen tị nói.
Dương Tiêu sờ mũi, nói không nên lời: “Ông chú? Mắt anh không tốt à?”
Vì hồi đó thường thực hiện các nhiệm vụ nên Dương Tiêu trông chín chắn trưởng thành, trông không như tuổi của anh.
Nhưng trên thực tế, Dương Tiêu vẫn còn cách đầu ba mấy năm nữa!
“Ha! Ông chú à, anh đã ba mươi rồi phải không? Thiên Lung mới mười tám!” Vương Tỉnh khinh thường nói.
Nhìn thầy Vương Tỉnh ngạo mạn, Tô Thiên Lung tức giận nói: “Vương Tỉnh, anh bót nói lời bẩn thỉu ở đây đi, năm nay anh Dương Tiêu mới hơn hai mươi!”
“Hơn hai mươi? Thiên Lung, rât nhiêu ông chú lừa người khác, em không thê tin” Vương Tỉnh tỏ vẻ khuyên bảo hết nước hết cái.
Tô Thiên Lung hoàn toàn không muốn nói chuyện với Vương Tỉnh, cô khoác cánh tay của Dương Tiêu đi về phía bên trong trường quay Trung Nguyên: “Anh Dương Tiêu, chúng ta đi”
Dương Tiêu không thèm lãng phí nước bọt với Vương Tỉnh, Tô Thiên Lung xoay người, anh lập tức đi theo Tô Thiên Lung về phía trường quay.
“Đây… đây không phải là Tô Thiên Lung, thiên hậu trẻ tuổi châu Á sao?
Sao cô ây lại ôm cánh tay người đàn ông xa lạ? Đây là đang quay phim à?”
“Không thể nào! Không có anh quay phim, làm sao có thê là quay phim được?”
“Đờ mờ! Không phải chứ? Chẳng lẽ người này là anh trai mưa của thiên hậu trẻ tuổi châu Á?”
Nhiều người trong số các nhân viên công tác của đoàn phim có mặt tại hiện trường đều choáng váng.
Dương Tiêu đi qua nơi nào, không biết có bao nhiêu ánh mắt kinh ngạc của mọi người nhìn vào anh.
Cảm nhận được ánh mắt kỳ lạ của mọi người, Dương Tiêu nhìn Tô Thiên Lung: “Nhóc, em đang kéo hận thù khắp nơi cho anh à!”
“Anh, không sao cả, không cân quan tâm đên ánh mặt của người khác!” Tô Thiên Lung cười ngọt ngào, trên khuôn mặt nhỏ nhăn hiện lên hai lúm đồng tiền.
Nhìn chằm chằm bóng lưng của hai người, Vương Tỉnh tức giận nói: “Mẹ kiêp, thật đúng là gặp qUỶ, một tên bịp bợm giang hồ thê mà lại muốn bắt Thiên Lung, không có cửa đâu!”
Chửi rủa mấy câu xong, Vương Tinh nhanh chóng đi theo.
“Anh Dương Tiêu, bộ phim Tết mà đoàn bọn em quay năm nay có những hành động võ thuật. Vừa nãy em đã nói với phó đạo diễn rồi, đề anh tới xử lý!” Tô Thiên Lung cười tinh nghịch.
Dương Tiêu bối rồi: “Nhóc, em nghiêm túc à?”
“Tất nhiên rồi! Anh, anh đừng quên, anh là một quân nhân đã xuât ngũ.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.