Dương Tiêu luôn không có thiện cảm với loại người cô chấp như này, Dương Tiêu cảnh cáo: “Nói cho anh biết, Thiên Lung là em gái của tôi, sau này bớt quây rồi Thiên Lung đi. Nếu đề tôi biệt anh dám không tôn trọng Thiên Lung, tôi bảo đảm khiến anh khóc lóc cay đăng cho sự ngu ngốc của mình!”
Dương Tiêu không nói đùa, từ trong đáy lòng anh coi Tô Thiên Lung như em gái của mình, ai dám không tôn trọng Tô Thiên Lung thì là có tội với anh.
“Em gái? Tôi thấy là em gái mưa thì có! Làm ơn đó ông chú à, tôi thấy anh đã một bó tuổi rồi, thích thiếu nữ mới trưởng thành thích hợp không?”
Vương Tỉnh ghen tị nói.
Dương Tiêu sờ mũi, nói không nên lời: “Ông chú? Mắt anh không tốt à?”
Vì hồi đó thường thực hiện các nhiệm vụ nên Dương Tiêu trông chín chắn trưởng thành, trông không như tuổi của anh.
Nhưng trên thực tế, Dương Tiêu vẫn còn cách đầu ba mấy năm nữa!
“Ha! Ông chú à, anh đã ba mươi rồi phải không? Thiên Lung mới mười tám!” Vương Tỉnh khinh thường nói.
Nhìn thầy Vương Tỉnh ngạo mạn, Tô Thiên Lung tức giận nói: “Vương Tỉnh, anh bót nói lời bẩn thỉu ở đây đi, năm nay anh Dương Tiêu mới hơn hai mươi!”
“Hơn hai mươi? Thiên Lung, rât nhiêu ông chú lừa người khác, em không thê tin” Vương Tỉnh tỏ vẻ khuyên bảo hết nước hết cái.
Tô Thiên Lung hoàn toàn không muốn nói chuyện với Vương Tỉnh, cô khoác cánh tay của Dương Tiêu đi về phía bên trong trường quay Trung Nguyên: “Anh Dương Tiêu, chúng ta đi”
Dương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ho-te/431479/chuong-1519.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.