Chương trước
Chương sau
Trên thê giới, ký hiệu của những người yêu thích đông hô và giới quý tộc là sở hữu một chiệc đông hồ Patek Philippe.
Nhìn vẻ mặt kinh ngạc của vợ chồng Victor, Đường Hạo thay đồi thất thường.
Hừ! Ông đây đã dành cả một đêm suy nghĩ vê việc chọn chiệc đồng hồ nồi tiêng thê giới này, xem hai người sẽ chiên đâu với tôi như thế nào.
Miyamoto Masao cũng rất hài lòng với món quà mà Đường Hạo chọn. _ Chỉ khi sở hữu một chiễc đồng hồ nồi tiêng mới thê nghiệm được thân phận cao quý của một người đàn ông.
Dương Tiêu chế nhạo: “Patek_ – Philippe, một chiếc đồng hồ nỗi tiếng thê giới, chắc hắn chiếc đồng hồ này không hê rẻ, đúng không?”
“Đó là đương nhiên, chiếc đồng hồ này giá 888888800!” Vẻ mặt Đường Hạo kiêu ngạo.
Dương Tiêu thốt lên: “8888888002 Yo! Vung tay hào phóng thật đây!”
“Hai nhà chúng tôi hợp tác mạnh càng thêm mạnh, chỉ cân ông Victor thích, tất cả đều là số tiên nhỏ!”
Miyamoto Masao nói đùa.
Dương Tiêu thật sự rất ngạc nhiên, một chiệc đông hô có giá gân một tỷ, quả thật là vung tay hào phóng.
Ông Victor thót lên: “Quà này quá đắt, tôi không thê nhận được!”
“Ong Victor, ông vẫn chưa biết đúng không, đây là mẫu Patek Philippe mới nhật, phiên bản giới hạn toàn cầu, hiện tại đã bán hệt sạch, muốn mua cũng không mua được!” Miyamoto Masao cười nhẹ.
Giới hạn toàn cầu? Không còn trên thị trường?
Điều này làm khó Victor.
Ông ấy là một tín đồ của đồng hồ nổi tiêng, luôn thích những chiếc đồng hồ Patek Philippe, ông ấy thật sự không thể từ chối chiếc đồng hồ này.
Đường Hạo cười đùa, anh ta đã nghe ngóng lâu rồi, ông Victor thích những kiêu đồng hô nôi tiêng thê giới. Chỉ cân tặng đúng sở thích, ngăn chặn đơn hàng tâm cỡ thê giới của tập đoàn Tuyết Tiêu chăng phải dễ như trở bàn tay à?
Đường Hạo nhìn Victor mỉm cười: “Ông Victor, chút tâm lòng, ông nhận đi!”
“Để cậu Đường và ông Miyamoto nhọc lòng rồi!” Cuôi cùng, Victor đã chọn nhận nó.
Là một người yêu thích động hộ nỗi tiêng thê giới, nhìn thấy đông hô này không ít người mê mân ngắm nhìn vẻ đẹp vô song.
Tháy Victor nhận chiếc đồng hồ nổi tiêng thê giới này, Đường Hạo vui mừng không ngót.
Ít nhất theo ý kiến của anh ta, chỉ cần Victor nhận chiệc đông hô nồi tiếng này, việc bàn chuyện làm ăn tiếp theo sẽ có nhiêu thuận lợi cho họ hơn.
Tuy nhiên, Đường Mộc Tuyết tràn đầy năng lượng, cô không hê vì chiếc đông hồ giá trị này mà thất vọng.
| Dương Tiêu giễu cọt: “Đúng thế! Hại người bọn họ thật sự đã suy nghĩ rất nhiêu. Chắc là ông Victor không biệt, ở Thiên Phủ Chi Quốc, sáu và tám là SỐ mang ý nghĩa hay, sáu nghĩa là may mãn và tám là phát tài. Hai người họ đang chúc ông Victor phát tài nhiêu hơn!”
Đường Hạo và Miyamoto Masao giật mình, bọn họ đúng là có ý nghĩ này, nhưng không ngờ lại bị Dương Tiều nói ra.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.