Đường Mộc Tuyết nói nhỏ.
Dương Tiêu đáp: “Chúng ta đến tiếp đón họ đi!”
“ĐiI” Đường Hạo và Miyamoto Masao cũng không hề do dự.
Vừa bước tới trước, bước ra từ Lincoln phiên bản kéo dài là một cặp vợ chông tóc trăng.
Đường Mộc Tuyết cười nói: “Ông Victor, bà Miria, chào mừng đến Trung Nguyên!”
“Ông Victor, bà Miria, buổi trưa tốt lành!” Miyamoto Masao cười ha ha nói.
Đường Hạo cũng vội vàng tiến lên chào hỏi.
Người đàn ông tên Victor nhìn vê phía bọn Dương Tiêu nhiêu hơn: “Các vị buôi trưa tốt lành, tôi và Miria đã đề các vị chờ lâu rồi!”
“Nên thế, nên thế!” Mọi người cười nói.
Bà Miria nhìn Đường Hạo: “Đây hẳn là cậu Đường Hạo chủ tịch tập đoàn dược phẩm Hạo Thiên đúng không?”
“Bà Miria quả là có ánh mắt tốt, khâm phục, khâm phục!” Đường Hạo giơ ngón tay cái lên ngay tại chỗ.
Bà Miria cười nói: “Cậu Đường Hạo tuân tú lịch sự, vừa nhìn đã có thể nhận ra.”
Nói xong, bà Miria nhìn Miyamoto Masao: “Chủ nhà Miyamotol”
“Là tôi!” Miyamoto Masao cười nói.
Cuối cùng, bà Miria nhìn Đường Mộc Tuyệt: “Cô Đường, Đường Mộc Tuyết!”
“Là tôi!” Đường Mộc Tuyết dịu dàng hÓI.
“Nếu tôi đoán không lầm thì đây là cậu Dương, Dương Tiêu phải không?” Bà Miria hỏi.
Dương Tiêu mỉm cười: “Bà Miria, ngưỡng mộ đã lâu!”
Sau khi chào hỏi, mọi người cũng được coi là đã biệt nhau.
Không có gì ngạc nhiên khi bà Miria có thê xác nhận chính xác Dương Tiêu trong tât cả mọi người có mặt tại hiện trường. Dù sao bà ây cũng là _ một nhà tài phiệt tâm cỡ thê giới, vẫn biêt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ho-te/431442/chuong-1482.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.