Mặc dù nhiêu thực khách ở Trung Nguyên ủng hộ Dương Tiêu, nhưng gia tộc Miyamoto quá mạnh, không phải là người mà những người bình thường như họ có thể xúc phạm.
“Ranh con, là cậu đã đạp ngã con trai tôi?” Miyamoto Masao khóa chặt Dương Tiêu trong nháy mắt.
Thanh niên Ono đang quỳ tự tát – mình, nhìn thầy Miyamoto Masao đến, anh ta như túm được cọng rơm cứu mạng lập tức từ trên mặt đât đứng lên.
“Đúng vậy, chú Miyamoto, là con heo China này làm. Chú nhật định phải chém con heo China kiêu ngạo này ngàn lần!” Thanh niên Ono hung dữ nói.
Dương Tiêu không hệ quan tâm nhìn Miyamoto Masao: “Con trai ông khinh nhòn vợ tôi, tất cả những điều này là do anh ta tự chuốc lấy!”
“Gì2 Tự chuốc lấy?” Nghe thấy thế mặt Miyamoto Masao nhanh chóng đen lại.
Tên nhóc trước mặt này không chỉ không nhận mình làm, mà còn không sợ hãi nói con trai mình tự chuốc lấy, – đúng là kiêu ngạo.
Dương Tiêu thờ ơ nói: “Không dạy được con là lỗi của chal NgiiŠi Nhật các ông có tư chất trình độ như này?
Đến Thiên Phủ Chỉ Quốc không cụp đuôi đối nhân xử thế mà còn lộng hành, dám tại Trung nguyên nỗi giáo cho giặc, các người thật sự to gan!”
Vừa dứt lời, mọi người đều kinh – ngạc!
Anh chàng này không những không cảm thây mình hập tập mà thậm chí còn khiến trách Miyamoto Masao một nhân vật kinh doanh lớn, quá can đảm rôi nhỉ?
Miyamoto Masao nghe xong, mũi gần như bốc khói.
“Khôn kiệp, con heo China chết tiệt, cậu thật hung hãn ngang ngược, người đâu, bất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ho-te/431369/chuong-1409.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.