Chương trước
Chương sau
Mặc dù nhiêu thực khách ở Trung Nguyên ủng hộ Dương Tiêu, nhưng gia tộc Miyamoto quá mạnh, không phải là người mà những người bình thường như họ có thể xúc phạm.
“Ranh con, là cậu đã đạp ngã con trai tôi?” Miyamoto Masao khóa chặt Dương Tiêu trong nháy mắt.
Thanh niên Ono đang quỳ tự tát – mình, nhìn thầy Miyamoto Masao đến, anh ta như túm được cọng rơm cứu mạng lập tức từ trên mặt đât đứng lên.
“Đúng vậy, chú Miyamoto, là con heo China này làm. Chú nhật định phải chém con heo China kiêu ngạo này ngàn lần!” Thanh niên Ono hung dữ nói.
Dương Tiêu không hệ quan tâm nhìn Miyamoto Masao: “Con trai ông khinh nhòn vợ tôi, tất cả những điều này là do anh ta tự chuốc lấy!”
“Gì2 Tự chuốc lấy?” Nghe thấy thế mặt Miyamoto Masao nhanh chóng đen lại.
Tên nhóc trước mặt này không chỉ không nhận mình làm, mà còn không sợ hãi nói con trai mình tự chuốc lấy, – đúng là kiêu ngạo.
Dương Tiêu thờ ơ nói: “Không dạy được con là lỗi của chal NgiiŠi Nhật các ông có tư chất trình độ như này?
Đến Thiên Phủ Chỉ Quốc không cụp đuôi đối nhân xử thế mà còn lộng hành, dám tại Trung nguyên nỗi giáo cho giặc, các người thật sự to gan!”
Vừa dứt lời, mọi người đều kinh – ngạc!
Anh chàng này không những không cảm thây mình hập tập mà thậm chí còn khiến trách Miyamoto Masao một nhân vật kinh doanh lớn, quá can đảm rôi nhỉ?
Miyamoto Masao nghe xong, mũi gần như bốc khói.
“Khôn kiệp, con heo China chết tiệt, cậu thật hung hãn ngang ngược, người đâu, bất cậu ta lại cho tôi, hôm nay tôi sẽ khiến cậu ta muôn sông không được muốn chết không xong!”
Miyamoto Masao tức giận nói.
Bịch bịch bịch bịch bịchl Ngay sau đó, nhóm người Nhật lần lượt rút thanh katana của họ ra.
“Giết!” Tên người Nhật đứng đầu hét lên.
“Giết giết giết giết giết!” Ngay sau đó, đám người Nhật đều tức giận tắn công.
“Hỗn láo! Miyamoto Masao, dám ra tay với cậu Dương, ông không định đặt chân ở Trung Nguyên nữa hả?”
Đúng vào lúc này, một giọng nói tức giận đột nhiên vang lên, Phương Văn Châu, một nhân vật quan trọng ở tỉnh Hà Nam đi về phía ông ta.
“Hả? Ông Phương? Tắt cả dừng ‘lại!”
Nhìn thấy Phương Văn Châu thế mà đến, Miyamoto Masao vội vàng phất tay kêu lên.
Phương Văn Châu là ai? Đó là người quyên lực nhất ở tỉnh Hà Nam với nà, số hơn một trăm triệu người, ông hoàn toàn có thể một tay che trời ở tỉnh Hà Nam.
Ngay cả người chông lưng cho Mlyamoto Masao trước mặt Phương Văn Châu cũng chỉ là đàn em, nhìn toàn bộ Thiên Phủ Chi Quốc, cũng chỉ có những ông lớn ở Đề Đô mới cỏ thể lần áp Phương Văn Châu.
Phương Văn Châu vội vàng bước tới hỏi: “Cậu Dương, cậu không bị kinh hãi chứ?”
“Cảm ơn đã quan tâm, tôi không saol” Dương Tiêu lễ phép cười nói.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.