Đã nói, không phải nói tiễn tôi sao?
Lúc này, cô lại nhào vào vòng tay của tôi?
Cô… cô có ý gì vậy?
Bốn mắt nhìn nhau, lúc này bầu không khí toát ra hơi thở mập mờ dày đặc.
Khuôn mặt tinh xảo xinh xắn của Bạch Du Tĩnh Ủng. hồng gần như có thê vắt ra nước, cô ta không ngờ mình lại đột nhiên không khống chế được trọng tâm.
Dương Tiêu ho khan một tiếng: “Cô Bạch, tôi biết có thê cô có lòng cảm kích với tôi, nhưng cô thê này có chút không thích hợp nhỉ? Thế nhưng tôi..
tôi là người đã có vợi”
Mặc dù cơ thể mềm mại của Bạch Du Tĩnh nhào vào lòng khiến Dương Tiêu cảm thấy kỳ lạ, nhưng Dương Tiêu vẫn luôn sông ngay thẳng, không bao giờ nghĩ đên chuyện nam nữ.
“Xin lỗi, vừa rồi tôi không cần thận trượt chân!” Bạch Du Tĩnh đỏ mặt.
Cô ta không dám nhìn Dương Tiêu nhiều hơn, nhanh chóng đứng dậy.
Bịchl Ngay khi Bạch Du Tĩnh vừa cong eo lên, cơn đau thấu tim lại ập đến, trọng tâm của Bạch Du Tĩnh lại mất không chế nằm trên ngực Dương Tiêu.
Dương Tiêu nghẹn họng nhìn trân trân: “Cô… cô Bạch, không phải cô nhớ thương thân thể rắn chắc của tôi đấy chứ? Cô… cô thấp hèn!”
Nghe đến đây, Bạch Du Tĩnh gần như Suy sụp suýt nôn ra máu.
Tên ngốc này thật sự không nhìn ra mình không khỏe hả?
Ở khoảng cách gân, cảm nhận được nhiệt độ trên ngực của Dương Tiêu, thân thể mềm mại của Bạch Du Tĩnh nhự quả bóng xì hơi gần như gục xuông.
“Hả? Không đúng, cô Bạch, cô bị thương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ho-te/431344/chuong-1384.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.