Chương trước
Chương sau
Đã nói, không phải nói tiễn tôi sao?
Lúc này, cô lại nhào vào vòng tay của tôi?
Cô… cô có ý gì vậy?
Bốn mắt nhìn nhau, lúc này bầu không khí toát ra hơi thở mập mờ dày đặc.
Khuôn mặt tinh xảo xinh xắn của Bạch Du Tĩnh Ủng. hồng gần như có thê vắt ra nước, cô ta không ngờ mình lại đột nhiên không khống chế được trọng tâm.
Dương Tiêu ho khan một tiếng: “Cô Bạch, tôi biết có thê cô có lòng cảm kích với tôi, nhưng cô thê này có chút không thích hợp nhỉ? Thế nhưng tôi..
tôi là người đã có vợi”
Mặc dù cơ thể mềm mại của Bạch Du Tĩnh nhào vào lòng khiến Dương Tiêu cảm thấy kỳ lạ, nhưng Dương Tiêu vẫn luôn sông ngay thẳng, không bao giờ nghĩ đên chuyện nam nữ.
“Xin lỗi, vừa rồi tôi không cần thận trượt chân!” Bạch Du Tĩnh đỏ mặt.
Cô ta không dám nhìn Dương Tiêu nhiều hơn, nhanh chóng đứng dậy.
Bịchl Ngay khi Bạch Du Tĩnh vừa cong eo lên, cơn đau thấu tim lại ập đến, trọng tâm của Bạch Du Tĩnh lại mất không chế nằm trên ngực Dương Tiêu.
Dương Tiêu nghẹn họng nhìn trân trân: “Cô… cô Bạch, không phải cô nhớ thương thân thể rắn chắc của tôi đấy chứ? Cô… cô thấp hèn!”
Nghe đến đây, Bạch Du Tĩnh gần như Suy sụp suýt nôn ra máu.
Tên ngốc này thật sự không nhìn ra mình không khỏe hả?
Ở khoảng cách gân, cảm nhận được nhiệt độ trên ngực của Dương Tiêu, thân thể mềm mại của Bạch Du Tĩnh nhự quả bóng xì hơi gần như gục xuông.
“Hả? Không đúng, cô Bạch, cô bị thương ở eol” Dương Tiêu nhận ra trán Bạch Du Tĩnh đô mô hôi, lúc này mới phát hiện eo của Bạch Du Tĩnh có chút không bình thường.
“Đỡ… đỡ tôi dậy!” Bạch Du Tĩnh cố chống lại cơn đau.
Dương Tiêu cần thận đỡ vai Bạch Du Tĩnh, cân thận di chuyên Bạch Du Tĩnh ra xa anh.
VèoIII Ngay lúc này, Dương Tiêu mở mắt rông nên, nhìn chăm chú vào eo của Bạch Du Tĩnh.
Dưới con mắt của rông nên, lớp quân áo ở eo của Bạch Dụ Tĩnh biên mật ngay lập tức, ánh mặt của Dương Tiêu đi thăng vào chỗ sâu trong eo của Bạch Du Tĩnh.
Khi nhìn kỹ hơn, các mạch máu ở eo của Bạch Du Tĩnh đã trở nên khá méo mó ở nhiều nơi, và một mảng lớn da trong như pha lê có màu tím đen, điều này rất nghiêm trọng.
Sau khi Dương Tiêu kiểm tra tình huống xong, anh rất ngạc nhiên: “Cô Bạch, vệt thương ở eo của cô chắc là mây năm rôi phải không?”
“Anh… sao anh biết?” Bạch Du Tĩnh khá sửng sốt.
Đúng vậy, vết thương ở eo của cô ta đúng là bị nhiêu năm rôi, từ nhỏ đã bị lạnh ở eo, sau này học khiêu vũ được nửa năm thì vô tình bị bong gân trong lúc tập múa.
Ngoại trừ ông nội của cô ta thánh cờ Bạch Nguyên Kiệt, chỉ có Cung Linh Nhi là biệt cô ta bị thương ở eo.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.