Nhìn thấy Dương Tiêu tự tin như vậy, Trương Tử Hào không kìm được châm chọc.
Dương Tiêu búng tay: “Thông minh!”
Ông già Stephen đến thành phố Trung Nguyện là để gặp mình, vậy nhân vật bí ân này ngoài mình ra thì còn có thê là ai?
Lúc nên khiêm nhường thì khiêm nhường, lúc nên khiêm tôn thì khiêm tôn.
Trước mặt kẻ địch, Dương Tiêu cũng sẽ không quá khiêm tốn.
Thậm chí, ở một mức độ nào đó, Dương Tiêu không ngại cho cả thế giới biêt Dương Tiêu này thực sự rất khiêm tốn.
“Chém gió, anh cứ chém mạnh nữa đi!” Trương Tử Hào khit mũi.
Có vẻ như nếu ông lớn bí ẳần mà Stephen gặp là Dương Tiêu thì đó thật sự gặp ma.
Dương Tiêu cũng lười nói quá nhiều chuyện vô nghĩa với Trương Tử Hào, anh sải bước đi vê phía bên trong của tập đoàn trang sức Bạch Thức.
“Dương Tiêu!”
Không lâu sau, Bạch Du Tĩnh nhìn thây Dương Tiêu vội vàng đi tới.
Nhìn thấy Dương Tiêu đến, thân thể ông già Stephen run lên, con ngươi đột nhiên co rút lại.
Trương Tử Hào đi theo sau, anh ta đến trước mặt Stephen chỉ vào Dương Tiêu với vẻ khinh thường nói: “Ong Stephen, tên khốn này lại dám nói mình l ông lớn bí ân mà ông muôn gặp? Thật nực cười!”
“Ông Stephen, có cần tôi gọi người tới đánh tên này ngay bây giờ, sau đó tìm người dạy cho anh ta một bài học không?”
Trương Tử Hào khinh thường nhìn, như thê những lời của Dương Tiêu đều là vô nghĩa.
Bịch!
Ngay lúc Trương Tử Hào xác định Dương Tiêu sẽ xong đời, khuôn mặt của ông già
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ho-te/431331/chuong-1371.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.