Bây giờ, khi biết Dương Tiêu là chủ của Tuyệt Thế Long Mồn, không cần phải nói trong lòng Cung Linh Nhi đã chân động như thê nào.
Long chủ là người đàn ông mà đời này cô chỉ có thê ngước nhìn ngưỡng mội Lúc này lại đứng trước mắt mình, Cung HN? không kìm được tim đập thình thịch, hô hập dồn dập.
“Bồ!” Nhìn Mộc Thiên Hoa đã biến thành cái xác lạnh như băng, Mộc Tử Tinh lại kinh hãi.
Ngay lúc này, Mộc Tử Tinh đã hoàn toàn ý thức được mình đã xúc phạm một người nhân vật phi thường như thê nào.
Cô ta tái mặt, hối hận đứt ruột, nếu cho cô ta thêm một cơ hội, cô ta nhất định không dám xúc phạm Dương Tiêu uy nghiêm.
Dương Tiêu lạnh lùng liếc nhìn Mộc Tử Tỉnh sắp ngớ ra đên nơi nói: “Tôi đã nói rôi, đừng gây chuyện, nêu không, tôi thật sự không ngại hủy cả nhà côi”
Mộc Tử Tinh sợ hãi đến mức nước mắt tuôn rơi, cho dù cô ta hối hận đến mức nào cũng không thể cứu vẫn được mọi thứ trước mắt.
Nhà họ Mộc không còn nữa, bố cô ta vì cô ta mà chêt, Mộc Tử Tỉnh giông như cái xác không hồn, thế giới của cô ta như sụp đô.
Không ai thương hại cô ta, không một ai thông cảm cho cô ta.
Bởi vì tật cả những điêu này là do chính Mộc Tử Tinh tạo ra, cô ta hoàn toàn không đáng được bât cứ ai thương hại.
“Hu!” Mộc Tử Tinh khóc lớn.
“Nào, cô gái ngoan, đã đến lúc lên đường!” Ông già Am Kim Long Vương cười u ám.
“Không… không, ông đừng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ho-te/431324/chuong-1364.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.