Khi bà cụ Đường còn sông, Dương Tiêu đã chịu đựng quá lâu, lần này Dương Tiêu không còn lựa chọn nhẫn nhịn nữa.
Là thần chết năm xưa, giết địch như ma, tay anh đã nhuốồm không biết bao nhiêu máu từ lâu.
Bản thân Dương Tiêu có sát khí cực nặng. Máy năm qua Dương Tiêu đã nghiên cứu và hiệu được tâm pháp chí cao của Long Môn, cộng thêm đã luyện tâm tính ở nhà họ Đường năm năm, sát khí của anh cũng đã phai nhạt đi không ít.
Tuy nhiên, điều này không có nghĩa là Dương Tiêu đã hết khát máu.
Trong mắt Dương Tiêu toát ra sát khí dào dạt, anh trầm giọng nói: “Nếu đã như vậy, thì nhà họ Mộc hoàn toàn tan thành mây khói đi!”
Sau đó, Dương Tiêu gọi một cuộc điện thoại: “Trong vòng mười phút, tôi muốn nhà họ Mộc ở Trung Nguyên hoàn toàn bị xoá số!”
“Vâng, điện hại” Một giọng nói cung kính vang lên trong điện thoại.
Mộc Tử Tinh khinh thường: “Trong vòng mười phút khiên nhà họ Mộc bị xoá sổ? Phê vật, anh thật sự biết chém gióI”
“Ha! Nếu trong vòng mười phút không thể khiến nhà họ Mộc tôi bị xoá số khỏi Trung Nguyên, tôi sẽ khiến tập đoàn Tuyết Tiêu tan thành mây khói!”
Mộc Thiên Hoa hung ác nói.
Mộc Tử Tinh là con gái cưng của ông ta, không ai có thể bắt nạt.
Dương Tiêu dám bắt nạt con gái ông ta, không những không sám hồi mà còn tiêm: nói khoác không biết ngượng. Mộc Thiên Hoa hạ quyết tâm, nêu mười phút nữa nhà họ Mộc bình yên vô sự, ông ta sẽ đập hết răng chó của Dương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ho-te/431318/chuong-1358.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.