Chương trước
Chương sau
Con ngươi của Mộc Thiên Hoa co rút lại, trong người toát ra một luồng khí lạnh lẽo: “Tiêu diệt nhà họ Mộc nh tôi? Súc sinh, giọng điệu của cậu thật lớn! Xem ra câu thật sự không muốn sông, tốt, rất tốt, vậy thì hôm nay tôi sẽ thoả mãn cậu, bây giờ sẽ tiên cậu về tây thiên!”
“Đợi đã!” Ý thức được Mộc Thiên Hoa thực sự rất tức giận, Cung Linh Nhi bước tới ngăn cản.
Nhìn thấy Cung Linh Nhi bước ra, lúc này Mộc Thiên Hoa mới chú ý đên Cung Linh Nhi đứng bên cạnh Dương Tiêu, vừa rồi ông ta rất tức giận, hoàn toàn không đề ý tới Cung Linh Nhi cũng đang ở hiện trường.
“Nhóc Linh Nhi, sao vậy? Cháu muốn ngăn cản tôi?” Mộc Thiên Hoa hỏi.
Là người đứng đầu nhà họ Mộc một trong mười đại gia lớn nhất, Mộc Thiên Hoa là người có tham vọng, mối quan hệ giữa nhà họ Mộc và nhà họ Cung chỉ ở mức bình thường.
Ông ta đã có ý nghĩ giết người mãnh liệt với Dương Tiêu, cho dù đắc tội với nhà họ Cung, Mộc Thiên Hoa cũng không do dự.
Cung Linh Nhi vội vàng nói: “Chú Mộc, có phải giữa chú và Dương Tiêu có hiểu làm gì không? Oan gia nên giải không nền kết, nếu không thì nễ mặt nhà họ Cung cháu, chuyện này coi như xong đi!”
Cô có thể nhìn ra Mộc Thiên Hoa đang thực sự tức giận, vẻ mặt xâu xí đáng sợ.
Nhưng vừa nãy Dương Tiêu đã giúp cô chuyện lớn, cô không thể cứ nhìn Dương Tiêu không quan tâm không quản được.
“Hiểu lầm? Hiểu lầm gì? Con gái tôi bị cậu ta đánh thế này, hôm nay nêu không dạy cho nó một bài học xương máu, thì một đứa thấp hèn trong xương như vậy sao có thể biết tôn tỉ địa vị?” Mộc Thiên Hoa tức giận hét lên.
Cái gì! Muốn dạy cho Dương Tiêu một bài học xương máu?
Cung Linh Nhi khiệp sợ không thôi, cô nhận ra mức độ nghiêm trọng của sự việc năm ngoài sức tưởng tượng của mình.
“Chú Mộc!” Cung Linh Nhi lại nói.
Mộc Thiên Hoa không hề cho Cung Linh Nhi chút thể diện nào: “Nhóc Linh Nhi, đừng trách chú Mộc không giữ thể diện cháu, cháu tránh ra cho tôi!”
Cung Linh Nhỉ tiến thoái lưỡng nan, cô thực sự không muôn nhìn thấy hai người nảy sinh mâu thuẫn.
“Không sao, lùi lại, để tôi tới!” Dương Tiêu võ vai Cung Linh Nhi tiền lên một bước.
Mộc Thiên Hoa bừng bừng sát khí nhìn chằm chằm Dương Tiêu: “Súc.
sinh tỉ tiện, nói đi, hôm nay cậu muôn chết như thế nào?”
“Chết? Tôi nghĩ ông hiểu lầm rồi. Vừa nãy tôi đã nói rõ, tôi thật sự không ngại tiêu diệt toàn bộ nhà họ Mộc!”
Vừa nói, hai mắt Dương Tiêu như ngọn đuốc, một luông khí cuông bạo chưa từng có toát ra từ trên người Dương Tiêu, anh kiêu ngạo ngạo nghề nói: “Nhà họ Mộc thì sao? Dám xúc phạm Dương Tiêu này, tôi sẽ dùng thực lực nói cho các người biết, trước mặt tôi, tôi là tôn, nhà họ Mộc là ti”
Cái gì!
Dương Tiêu là tôn? Nhà họ Mộc là tí?
Vừa dứt lời, mọi người có mặt tại hiện trường há to miệng, cả hiện trường to lớn chợt rơi vào im lặng.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.