Chương trước
Chương sau
Vào lúc này, lòng tự trọng của Cung Linh Nhi bị Dương Tiêu làm thất vọng cùng cực.
Lưu Chiến Thắng nhìn thấy cảnh tượng này, hai mắt anh ta như muốn bùng lên ngọn lửa.
Người trong lòng mình bị Dương Tiêu chấm mút, Lưu Chiến Thắng đã có ý nghĩ giết Dương Tiêu.
Lựu Chiến Thắng nghiền răng quay đầu nhìn người đàn ông thô kệch ở một bên: “Đan Ba, chính là thằng.
ranh này, tôi đã bị tôn thát nhiều lần trong tay anh ta, bây giờ còn khinh nhòn người trong lòng tôi, có thể dạy dỗ tên khốn này hay không trông cậy cả vào anh đây!”
“Cậu Lưu yên tâm, hôm nay có Đan Ba tôi ở đây, xem tôi tra tân tên khốn này đến mức nào!” Người đàn ông thế, kệch cười dữ tợn nhìn chằm chằm vào Dương Tiêu.
Nói xong, Lưu Chiến Thắng và người đàn ông thô kệch tên Đan Ba đi về phía vị trí của Dương Tiêu.
Nhìn thấy Đan Ba đi tới, Cung Linh Nhi nhanh chóng kéo Dương Tiêu: yTh Ba đến rôi, Dương Tiêu chạy nm “Chạy? Tại sao lại chạy? Anh ta rất giỏi à?” Dương Tiêu ngạc nhiên liếc nhìn người đàn ông thô kệch.
Vẻ mặt Cung Linh Nhỉ thay đổi vội vàng nói: “Không chỉ rất giỏi, Đan Ba này đơn giản là biến thái, đi mau, nếu còn không đi chúng ta sẽ không đi được nữal”
“Đi? Các người có thể đi hả?” Nhìn thấy Dương Tiêu, Cung Linh Nhi đang định lái xe rời đi, Lưu Chiến Thắng cười nham hiểm, lao về phía Dương Tiêu với vẻ mặt hung ác.
Như thể có Đan Ba mạnh mẽ ở đây, lát nữa Dương Tiêu sẽ quỳ trước mặt anh ta hát bài ca chinh phục.
“Dương Tiêu, chạy đi!” Cung Linh Nhi kéo Dương Tiêu, muôn kéo Dương Tiêu rời đi.
Dương Tiêu thờ ơ nói: “Yên tâm, tôi muốn xem tên này biến thái như thế nào!”
Đã tới đây, tự nhiên không thể dễ, dàng cùng Cung Linh Nhi chạy trồn, đây không phải là phong cách làm việc của Dương Tiêu.
Chỉ cần đối phương dám rút đao, Dương Tiêu nhật định sẽ làm đao sáng.
Nhà họ Cung đã giúp đỡ mình nhiều lần, Dương Tiêu rất cảm kích, Cung Linh Nhi lại là công chúa nhỏ của nhà họ Cung, cô không thích Lựu Chiến Thắng, lại bị Lưu Chiến Thắng quấy rối nhiều lần.
Đúng lúc sáng nay anh rảnh, xem ra cân phải dạy dỗ Lưu Chiến Thắng một lân nữa, vừa hay trả lại cái ơn của nhà họ Cung.
Vào lúc này, Lưu Chiến Thắng và người đàn ông thô kệch tên Đan Ba đã lao tới.
“Xong rồi xong rồi, Đan Ba là dũng sĩ giỏi nhất Đại Tây Bắc, anh có xích mích với Lưu Chiến Thắng, Lưu Chiến Thắng sẽ không bỏ lỡ cơ hội tốt gây rắc rồi này!” Cung Linh Nhi tuyệt vọng nói.
Đúng vậy, người đàn ông thô kệch tên Đan Ba này ‹ đến từ Đại Tây Bắc, vô cùng dũng cảm, thậm chí còn được mệnh danh là dũng sĩ số một Đại Tây Bắc.
Dương Tiêu kinh ngạc nói: “Dũng sĩ số một Đại Tây Bắc? Thật không?
Thú vị đấy!”
Không thể không nói, năm đó khi Dương Tiêu mới nhập ngũ, giai đoạn đâu chủ yêu ở vùng biên ải như Đại Tây Bắc.
Vào thời điểm đó, Dương Tiêu đã, đối phó với nhiều bộ tộc ở Đại Tây Bắc, cũng đối đầu với các dũng sĩ của tất cả các chủng tộc ở Đại Tầy Bắc.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.