Chương trước
Chương sau
Vì trên tay có quá nhiều mạng người, nên thần chét điện hạ được người phương Tây gọi là diêm vương đại nhân.
Diêm vương ý nghĩa như tên gọi, năm quyên sinh tử, muôn người nào chết canh ba thì không ai cỏ thể sóng qua canh năm.
Tiêu Chiến, võ sư đệ nhất thế hệ trước của Trung Quốc đã bị lưỡi dao sắc bén của đất nước có biệt danh là thần chết đánh bại chỉ bằng một ngón tay, từ đó đã rời thế giới vổ thuật, theo đuồi một trạng thái võ thuật cao hơn.
“Cậu ta là thần chết?” Hai cha cọn Bạch Tỉnh Hải và Bạch Quỳnh đều thay đổi sắc mặt.
Một luồng khí lạnh từ gót chân vọt lên đỉnh đầu, nêu Dương Tiêu là thần chết, thì chỉ cân một ý nghĩ đã thật sự có thể hủy cả nhà họ Bạch.
Bạch Quỳnh càng không rét mà run, nghĩ đến n. đã phái tứ đại thần băn tỉa Giang Nam giết chết Dương Tiệu và mất tin tức, Bạch Quỳnh có thể đoán được sợ răng tứ đại thần bắn tỉa Giang Nam kia đã chết.
Chẳng lẽ, Dương Tiêu thật sự là thần chết điện hạ thế hệ cắm ky?
Nhìn thấy cảnh ¡ tượng này, gương mặt xinh đẹp của Hoa Mộ Tranh muốn đặc sắc bao nhiêu thì đặc sắc bấy nhiều đó.
Thần chết, đó là danh hiệu giàu sắc thái, đó là lưỡi dao sắc bén nhất của đất nước Thiên Phủ Chi Quốc, quân nhân đặc chiến mạnh nhất trong lịch sử nước ta.
Có tin đồn răng năm năm trước, người đàn ông được mệnh danh là thần chết đã hoàn toàn biến mắt khỏi sân khấu thế giới.
Thậm chí, phía chính phủ còn đưa ra thông báo cách đây năm năm thần chết một đời đã lựa chọn xuất ngũ.
Một khi tin tức được xác minh, toàn thể ‘ giới chắn động, và vô số thế lực quốc tê vui mừng.
Không thể không nói, khi thần chết rong ruồi trên đầu trường quốc tế, không biết có bao nhiêu người phải chịu áp lực không thở nổi.
Thần chết đã tạo ra hết huyền thoại này đến huyền thoại khác.
Năm năm trước khi phát tán tin tức, nhiêu người ở trong nước than tiệc.
Dương Tiêu vui mừng hoảng hốt: “Thần chết hả?”
Đã năm năm, tròn năm năm, rất ít người gọi biệt danh cũ của mình.
Thần chết điện hạ, diêm vương đại nhân, Mr.Yang, đều là biệt danh của Dương Tiêu khi xưa.
“Cậu là thần chết điện hạ đúng không? Chắc chắn cậu là thần chết điện hạt” Ngô Đạo Tôn ôm ngực kinh hãi nói.
Theo cái nhìn của ông ta, ngoài † thần chết truyền kỳ ra, không ai có thê hạ gục ông ta trong vài giây.
Cho dù là đệ nhất võ thuật thế hệ trước của Trung Quốc, muốn đánh bại Ông ta cũng phải mắt ít nhất mười mây chiêu.
Vừa rồi Dương Tiêu chỉ nhẹ nhàng ra tay, trông chậm nhưng lại như sắm sét, khiên ông ra khó có thê chống đỡ.
Ngoại trừ thần chết điện hạ ra, Ngô Đạo Tôn không nghĩ ra nhân vật nào sẽ có thể hát tay đánh bại ông ta.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.