Ngay lúc Bạch Quỳnh cười điên cuông, một giọng nói bất hòa đột nhiên vang lên: “Chết chắc? Thật không? Ngại quá, hôm nay Dương Tiêu tôi đặc biệt tới đây!”
“Giọng… giọng nói này là của Dương Tiêu?” Nghe thây thê, Bạch Quỳnh vô cùng sợ hãi.
Nhìn xung quanh thì thấy vào lúc này ở công của gia tộc mạnh nhất ở Giang Nam có một chiếc chuông đồng to lớn, đứng bên cạnh chiêc chuông T0 là Dương Tiêu với đôi mắt rực lửa Nhìn Hoa Mộ Tranh đang tuyệt vọng, khoé môi Dương Tiêu kẻo lên: “Xin lỗi, tôi đến muộn!”
“Dương… Dương Tiêu, anh không sao?” Họa Mộ Tranh vui mừng rơi nước mắt.
Vừa nãy nghe tin Bạch Quỳnh mời tứ đại thân băn tỉa ở Giang Nam đích thân ra mặt nhằm vào Dương Tiêu, Hoa Mộ Tranh đã rất căng thắng, sợ Dương Tiêu sẽ gặp chuyện không may.
Không ngờ ngay trước khi tiệc cưới sắp bất đâu, vậy mà Dương Tiêu đã tới kịp.
Mặc dù Dương Tiêu không đạp lên đám mây đầy màu sắc, nhưng – khoảnh HBc hình bóng anh xuất hiện trái tim Hoa Mộ Tranh đã rung động sâu sắc.
Bạch Quỳnh hét lên như thể vừa nhìn thấy ma: 1Dtog Tiêu? Mẹ nó anh chui từ đâu ra?”
Rõ ràng anh ta đã bỏ ra rât nhiêu tiên mời tứ đại thần bắn tỉa ở Giang Nam giết chết Dương Tiêu. Theo lý mà nói, bây giờ Dương Tiêu đã chết chắc rồi, làm sao bây giờ anh ta có thể xuất hiện ở biệt thự nhà họ Bạch?
“Người này là ai? Không biết hôm nay là ngày vui của cậu Bạch hả? Thế mà đưa chuông tới, quá láo xược!”
“Đúng thế,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ho-te/431175/chuong-1215.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.