Sau khi sáp nhập, Đường Mộc Tuyệt là chủ tịch hội đồng quản trị kiêm giám đốc điều hành của tập đoàn Tuyết Tiêu, và Long Ngũ là đại diện pháp luật và tổng giám đốc của công ty.
Dương Tiêu định đựa một phần cổ phân của tập đoàn Tuyết Tiêu cho Long Ngũ, nhưng Long Ngũ nhất quyêt không nhận.
Long Ngũ. hiểu bây giờ không phải là lúc chia cổ phần, trong tương lai, khi tập đoàn Tuyết Tiêu lớn mạnh, lợi ích của mình sẽ không thể thiều.
Trong lòng Long Ngũ, Dương Tiêu là một người đàn ông thăng thăn cương nghị, là người anh em sông chêt của anh, có tiên hay không cũng không sao. Hiện tại anh có thê ở bên Đường Vận, như vậy anh đã thấy rất mãn nguyện.
Nếu không phải Dương Tiêu đưa Lý Thần Chiên đến kịp, e răng anh và Đường Vận đã định sẵn trở thành một đôi uyên ương liều mạng rồi.
Chạng vạng trở về nhà, Đường Mộc Tuyết mệt mỏi cả thê chất lần tỉnh thần, lần đầu tiên dẫn đầu cả một tập đoàn, áp lực không nhỏ.
Dương Tiêu bưng một chậu nước ấm rửa chân đến, cười dịu dàng: “Mộc Tuyết, mệt rồi phải không? Nào, ngâm chân đi!”
“Cảm ơn!” Đường Mộc Tuyết cười dịu dàng.
Sau khi chấn chỉnh nhà họ Đường một ngày, cô thật sự rât mệt mỏi.
Dương Tiêu ngồi. xốm xuống, giúp Đường Mộc Tuyết cởi giày, đặt bàn chân ngọc trắng như tuyết của cô vào trong chậu.
Nhìn người đàn ông trước mặt, trong mặt Đường Mộc Tuyết tràn ngập vẻ mêm mại.
Tuy nhiên, Đường Mộc Tuyết vẫn tò mò hỏi: “Anh… anh thật sự là người nhà họ Dương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ho-te/431161/chuong-1201.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.