Chương trước
Chương sau
Dương Tiêu nhìn Hoa Mộ Tranh: “Cô Hoa, cô có để ý thấy chìa khóa xe của tôi bị người khác lây mắt không?”
Hoa Mộ Tranh vô cùng thông minh, chỉ cân nhìn thoáng qua cô đã biết Dương Tiêu đang giả vờ.
Hoa Mộ Tranh cố nhịn cười chỉ vào Triệu Vô Cực: “Anh Dương, vừa rội hình như tôi nhìn thầy cậu Triệu cầm một chùm chìa khóa.”
Cái gì! Triệu Vô Cực cầm một chùm chìa khóa?
Nghe vậy, nhóm doanh nhân lớn có mặt tại hiện trường đều nhìn Triệu Vô Cực.
“Má nó, cô Hoa, cô đang đùa tôi hả?
Chuyện này chẳng vui chút nào!” Mũi Triệu Vô Cực như sắp bốc khói.
Xe của anh ta là một chiếc Lamborghini có giá trị, trong khi Dương Tiêu lái chiêc Maserati trị giá gân hai triệu tệ.
Chênh lệch giữa hai người khác nhau một trời một vực.
Hơn nữa anh ta sinh ra đã cao quý, ăn nhiều no chết không có chuyện gì làm ăn trộm chìa khóa xe của Dương Tiêu làm gì?
Hoa Mộ Tranh cười xảo quyệt: “Chẳng lẽ là tôi hoa mắt?”
“Cô Hoa, rảnh thì ăn thêm đầu cá và mắt cá, thứ này rất tốt cho mắt!” Triệu Vô Cực buồn bực không thôi.
Bình thường anh ta không xúc phạm loại phụ nữ có trí thông minh qUỶ – quyệt như Hoa Mộ Tranh. Bây giờ Hoa Mộ Tranh tìm phiền phức to mình là có ý gì?
Tuy nhiên, khoé miệng Dương Tiêu khẽ nhéch nhìn chằm chằm Triệu Vô Cực vui đùa nói: “Cậu Triệu, đừng nói sớm như Vậy, nhỡ anh lấy trộm chìa khóa xe của tôi thì sao?”
Bị Dương Tiêu nhìn chằm chằm bằng ánh mắt như nhìn kẻ trộm, Triệu Vô Cực tức giận. Anh ta có thân phận cao quý, xuất thân từ nhà họ Triệu một trong tứ đại gia tộc, làm SaO CÓ thê quan tâm đến một chiếc Maserati?
“Dương Tiêu, tôi khuyên anh không có chuyện thì đừng tìm phiên phức!”
Triệu Vô Cực tức giận măng.
Nếu không phải có sự hiện diện của nhiều nhân vật kinh doanh ở thành phố Trung Nguyên, có lẽ Triệu Vô Cực đã tức giận bước tới đấm mạnh vào mặt Dương Tiêu rôi.
Dương Tiêu đã tính toán kỹ cười nói: “Cậu Triệu vội cái gì? Chăng lẽ có tật giật mình?”
“Đánh rắm! Maserati hỏng hóc của anh sẽ không lọt vào mất ông đây!”
Triệu Vô Cực tức giận.
Hoa Mộ Tranh cố nén cười, lại nói tiếp: “Câu Triệu, vừa rồi tôi đã tận mắt nhìn thầy anh cằm chùm chìa khóa.
Chẳng lễ tôi đã nhìn nhằm?”
“Cô Hoa, cô cho rằng tôi sẽ lấy trộm chìa khóa xe của anh ta sao?” Triệu Vô Cực xúc động có ý muốn hát bàn.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.