Chương trước
Chương sau
“Mộc Tuyết, anh chưa bao giờ nói dối!” Dương Tiêu nở một nụ cười già trẻ không gạt.
Trong lòng Đường Mộc Tuyết dâng lên một luông âm áp, cô biết đậy là âm mưu chồng lại mình, vừa rôi đã được Dương Tiêu âm thầm giải quyết.
Dương Tiêu nhìn Đường Dĩnh bằng ánh mắt như thiêu đốt: “Có gì mà buồn cười? Cô đã lấy viên kim cương Nam Phi của cậu Triệu, lại còn vu khống Mộc Tuyết nhà tôi, Đường Dĩnh, làm ơn hãy làm người đi!”
“Đánh rắm! Làm sao tôi có thể ăn trộm viên kim cương Nam Phi của cậu Triệu được? Thật vô lý!” Đường Dĩnh kiêu ngạo nói.
Vừa nãy có được viên kim cương Nam Phi cô ta nghĩ mọi cách bỏ vào túi của Đường Mộc Tuyết, trong thời gian ngăn như vậy sao có thê nhét vào túi xách của mình?
Trò đùa quốc tế gì vậy!
Đường Mộc Tuyết khó hiểu nhìn Dương Tiêu: “Anh thật sự nhìn thấy à2”
“Mộc Tuyết, anh chưa bao giờ nói dối!” Dương Tiêu nở một nụ cười già trẻ không gạt.
Trong lòng Đường Mộc Tuyết dâng lên một luông âm áp, cô biết đậy là âm mưu chồng lại mình, vừa rồi đã được Dương Tiêu âm thâm giải quyết.
Dương Tiêu nhìn Đường Dĩnh bằng ánh mắt như thiêu đốt: “Có gì mà buồn cười? Cô đã lấy viên kim cương Nam Phi của cậu Triệu, lại còn vu khống Mộc Tuyết nhà tôi, Đường Dĩnh, làm ơn hãy làm người đi!”
“Đánh rắm! Làm sao tôi có thể ăn trộm viên kim cương Nam Phi của cậu Triệu được? Thật vô lý!” Đường Dĩnh kiêu ngạo nói.
Triệu Vô Cực lạnh lùng nhìn chằm chăm Dương Tiêu: “Dương Tiêu, anh nói Đường Dĩnh trộm kim cương Nam Phi của tôi, anh có bằng chứng không?”
“Đôi mắt của tôi là bằng chứng!”
Khóe miệng Dương Tiểu hơi nhếch lên.
Đường Dĩnh khinh thường: “Vớ vẫn!”
Lúc này trong đầu Triệu Vô Cực có vô SỐ dâu châm hỏi, bây giờ anh ta không nghĩ đến việc khiến Đường Mộc Tuyết thân bại danh liệt, mà chỉ muốn tìm viên kim cương Nam Phi của mình.
“Anh Dương đang nói vớ vẫn? Cô Đường Dĩnh, lúc nãy cô khám người cô Đường Mộc Tuyết. Bây giờ anh Dương tận mắt nhìn thấy cô đã lấy trộm kim cương Nam Phi, có qua có lại, có phải cô cũng nên để anh Dương khám không?” Lúc này Hoa Mộ Tranh mỉm cười ởi tới.
“Cô Hoai” Nhìn thấy người tới, nhiều người thót lên.
Hoa Mộ Tranh là người thuộc nhóm có chỉ số IQ cao trên thế giới, là có vấn của nhà họ Hoa, hiện được biết đến là người có chỉ số lQ cao nhất thành phô Trung Nguyên.
Vừa nãy bọn họ đều nghi ngờ Đường Mộc Tuyết làm, hiện tại Hoa Mộ Tranh một người phụ nữ có trí thông.
minh như quỷ xuất hiện, khiến người ta phải cung kính.
Dương Tiêu cười nhẹ: “Cô Hoa Mộ Tranh cũng đã nói như vậy, Đường Dĩnh, có phải cô nên mở túi ra cho mọi người nhìn không?”
“Hừ, nhìn thì nhìn, có là gì đâu? Tôi không trộm tùy ý kiêm tra!” Đường Dĩnh không hề sợ hãi.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.