Chương trước
Chương sau
“Cái gì? Thuốc do tập đoàn Tuyệt Tiêu sản xuất thực sự có độc tính cao? Thật hay giả? Tập đoàn Tuyết Tiêu hiện là công ty dược phẩm hàng đầu ở Trung Nguyên, làm sao lại có độc tính cao?”
“Này! Chắc anh chưa biết chuyện này đưềo không? Bây giờ có thê lên mạng tra, có người đã dùng thuốc của tập đoàn Tuyết Tiêu và suýt chết.”
“Đờ mời Thực sự có chuyện như vậy, gian thương, bọn gian thương lòng dạ độc ác. Tây chay tập đoàn Tuyết Tiêu, để tập đoàn Tuyết Tiêu cút khỏi thành phô Trung Nguyên của chúng ta.”
“Đúng vậy, tẩy chay tập đoàn Tuyết Tiêu, tập đoàn Tuyết hãy cút khỏi thành phô Trung Nguyên.”
Ngay lập tức, một số lượng lớn người dân ở thành phô Trung Nguyên vô cùng tức giận, họ muôn đập tan tập đoàn Tuyệt Tiêu ngay lập tức.
Thuốc có độc tính cao, đây chẳng phải lấy mạng người ra chơi đùa sao?
Giờ phút này, không biết có bao nhiêu người tức giận.
Tập đoàn dược phẩm Điền thị đã chuân bị xong xuôi, bọn họ loan tin trước, tất cả các diễn đàn lớn ở thành phố Trung Nguyên đều đăng bài viết bôi đen vê tập đoàn Tuyết Tiêu.
Các bộ phận liên quan nhận được tin báo đã cử nhân sự đến tập đoàn Tuyết Tiêu qua đêm để điều tra.
Lý Minh Hiên đích thân tiến hành quan hệ công chúng. Ông cụ Cung, Cung Thiên Tê nhận ra có điêu không ồn, vội cử Cung Minh chủ nhà nhà họ Cung ra mặt.
Với sự xuất hiện của Cung Minh, các bộ phận liên quan đã nguôi ngoai cơn tức giận.
Xét cho cùng, nhà họ Cung là gia tộc mạnh sô một ở Trung Nguyên, cho dù là bọn họ, bọn họ cũng khó có thê làm ra chuyện quá xâu xa như vậy trước mặt nhà họ Cung.
Có nhà họ Cung ra mặt, Lý Minh Hiên thở phào nhẹ nhõm.
Rốt cuộc, nhà họ Lý ở Đông Hải là địa phương khác, trong thành phố Trung Nguyên chỉ có thê nói là có chút nồi tiêng. Những nhân viên thực thi pháp luật có liên quan này hoàn toàn không nhận ra anh ta Lý Minh Hiên.
Lý Minh Hiên đã không ngân ngại liên lạc, chặn các phương tiện truyền thông, đồng thời liên hệ với các trang web và diễn đàn lón xóa bài đăng.
“Các anh em, bắt đầu công việc!” Lý Thần Chiến cũng nhận được tin tức ông già này gây cho cậu một rắc rối lớn.”
Biết tắt cả các vấn đề trong quá trình sản xuất thuốc có chứa n- dimethylnitrosamine, không biết giò phút này Liêu Giang Hà khó chịu như thê nào.
“Thần y Liễu, không cần tự trách, chuyện này đều đã có âm mưu trư ĐC, không trách ông. Bây giò việc chính của chúng ta là điều tra ra kẻ sát nhân thực sự đứng phía sau.” Dương Tiêu an ủi.
Anh không cần thiết phải tức giận với Liễu Giang Hà, khi xảy ra chuyện tức giận là biêu hiện của sự bắt tài nhất.
Giờ mọi chuyện đã xảy ra, việc anh phải làm bây giờ là giải quyết vần đề như thế nào.
“Ừm!” Mặt mày Liễu Giang Hà nặng nê, vẻ mặt áy náy.
Long Ngũ hỏi: “Thần y Liễu, một mình ông chịu trách nhiệm kiêm tra nguyên liệu sản xuât hôm nay sao?”
“Không phải!” Liễu Giang Hà càng áy náy hơn.
“Ò? Đã xảy ra chuyện gì?” Dương Tiêu ngạc nhiên hỏi.
Liễu Giang Hà thở dài nói: “Hôm nay tôi có được Hồi Mệnh Tam Châm, ông già này một lòng nghĩ tới Hồi Mệnh Tam Châm, nên đã để Vương Trạch học trò lớn của tôi phụ trách.”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.