Chương trước
Chương sau
Anh ta không dám tin tất cả những điều này, đầu óc Điền Chấn Hưng chọt sáng lên, đột nhiên anh ta chỉ vào Dương Tiêu hét lên: “Đúng rồi, vừa nãy thằng ranh này ăn nói vớ vẫn nói mình thay mặt tập đoàn Tuyết Tiêu tới đây, chắc chắn là giả danh.”
“Đúng vậy thưa thầy, vừa nãy Dương Tiêu nói cậu ta thay mặt tập đoàn Tuyết Tiêu tới đây!” Vương Trạch nắm bắt cơ hội, lập tức bỏ đá xuống giếng cho Dương Tiêu.
Dương Tiêu vui vẻ, anh nhìn Liễu Giang Hà nói đùa: “Tôi có phải là giả danh hay không chắc hẳn trong lòng ông Liễu biết rất rõ. Bây giờ ông Liễu có thể nói cho họ biết thân phận thực sự của tôi.”
Liễu Giang Hà gật đầu, chỉ vào Dương Tiêu rồi trịnh trọng nói: “Ngoài thân phận là tài ba y học ra, thực ra cậu Dương còn là tập đoàn Tuyết Tiêu…”
“Cậu Dương còn là chủ của tập đoàn Tuyết Tiêu, là người sáng lập thực sự của tập đoàn Tuyết Tiêu!”
Liễu Giang Hà nói xong, hiện trường im lặng có thể nghe thấy cả tiếng kim rơi, tất cả mọi người sững sờ.
Vương Trạch sững sờ trọn mắt há mồm: “Thưa thầy, Dương Tiêu là chủ tập đoàn Tuyết Tiêu? Thầy không nói đùa chứ?”
“Cậu cho rằng ông già này sẽ đùa với cậu?” Liễu Giang Hà trầm giọng nói.
Vương Trạch không nói nên lời, anh ta hít một hơi thật sâu, lồng ngực phập phồng lên xuống, trên mặt không giấu được vẻ kinh ngạc.
Nhìn đám người sững sờ, Dương Tiêu cười nhẹ: “Đúng vậy, trước giờ tôi thật sự không quan tâm đến danh xưng Dương tài ba bày, dù sao thì tôi cũng không liên quan đến y học, nhưng tập đoàn Tuyết Tiêu quả thật là do tôi sáng lập. Tôi là người lười, cho nên Long Ngũ là đại diện theo pháp luật kiêm tổng giám đốc điều hành, xử lý mọi công việc.”
Trong phút chốc, Dương Tiêu toát ra vẻ uy nghiêm của một cấp trên khiến ai cũng phải nễ sợ.
“Người sáng lập tập đoàn Tuyết Tiêu?” Con trai nhà họ Điền, cậu chủ Điền Điền Chấn Hưng sững sờ.
Am!!!
Lúc này, lời nói của Dương Tiêu không kém một quả bom rơi xuống, khiến cho trong lòng bọn họ đều nỗi lên gợn sóng.
Khi mọi người tỉnh táo lại thì hiện trường rộng lớn đã rơi vào trạng thái sôi sục.
“Giả làm heo ăn thịt hỗ, đây chắc chắn là giả làm heo ăn thịt hỗ! Dương Tiêu không chỉ là Dương tài ba mà còn là người sáng lập tập đoàn Tuyết Tiêu, đâu phải phế vật? Rõ ràng là người ta khiêm tốn.”
“Đúng vậy, Dương tài ba quá khiêm tốn, xin lỗi Dương tài ba, tôi xin lỗi anh vì sự bắt lịch sự của tôi vừa rồi!”
“Dương tài ba, xin hãy tha thứ cho sự bất lịch của tôi!”
Trong giây tiếp theo, nhóm bác sĩ nỏi tiếng có mặt tại hiện trường đều nhìn Dương Tiêu với ánh mắt kinh ngạc và xin lỗi, như thể họ đang nhìn một vị thần tượng thiên vương.
Nhìn thấy cảnh tượng này trước mát, hai cha con Điền Lộc, Điền Chấn Hưng như bị sét đánh trúng, bọn họ đều rơi vào trạng thái hoang mang mạnh mẽ.
Ai có thể ngờ rằng một tên phế vật từng bị sỉ nhục suốt năm năm không lên tiếng thì thôi, một khi lên tiếng sẽ kinh sọ?
Vương Trạch há hốc mồm, ngây ngốc nhìn cảnh tượng này, có thể nhét được mấy quả trứng.
Dương Tiêu là chủ tập đoàn Tuyết Tiêu? Vương Trạch cho rằng mình đang mơ, tự véo mình thật mạnh, cơn đau rõ ràng nói cho bọn họ biết họ không hề mơ!
Dương Tiêu cười không nói, địa vị của những người được gọi là bác sĩ nổi tiếng này trong lòng anh càng ngày càng giảm.
Vừa rồi biết mình là phế vật nhà họ Đường, mọi người nhìn anh với ánh mắt lạnh lùng. Bây giờ biết mình là chủ tập đoàn Tuyết và Dương tài ba, bọn họ đều tiến tới xu nịnh, trong lòng Dương Tiêu không hề có bất kỳ sóng gió nào.
Bởi vì bản tính con người, tự nhiên Dương Tiêu không muốn bàn luận quá nhiều.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.