Chương trước
Chương sau
“Nghe thấy chưa? Thằng dế nhữi!” Bạch Quỳnh diễu võ dương oai nhìn Dương Tiêu.
“Đến rồi đến rồi, chị Quyên đến rồi!” Đột nhiên, đám đông trở nên phấn khích.
Chỉ nhìn thấy một phụ nữ xinh đẹp khoảng ba mươi tuổi bước ra khỏi khách sạn, người phụ nữ này là Từ Quyên người đại diện của Tô Thiên Lung.
Khi Từ Quyên bước ra ngoài, hàng nghìn fan hâm mộ có mặt đều vô cùng phần khích, tựa như điên cuồng.
Từ Quyên lộ vẻ mặt xin lỗi: “Xin lỗi mọi người, đêm qua Thiên Lung đến Trung Nguyên, bị sốt nhẹ. Hẹn gặp lại mọi người trong buồi họp báo tối nay!”
“Hả? Nữ thần bị sốt?” Hàng nghìn người tim đập nhanh.
Dương Tiêu nghe vậy nói: “Tôi là bác sĩ, tôi biệt cách chữa bệnh, để tôi vào khám cho con nhóc cho!” . truyentop.net
“Anh là ai2” Nghe thấy Dương Tiêu lại gọi Tô Thiên Lung là con nhóc Từ Quyên ngạc nhiên nhìn Dương Tiêu.
Đạo diễn Phùng Cương chế nhạo: “Người này đến đây gây chuyện, luôn miệng nói muốn bàn chuyện đại ngôn với cô Thiên Lung.”
Nghe vậy, sắc mặt Từ Quyên trở nên cứng ngắc, cô biết rõ Tô Thiên Lung chưa bao giờ nhận làm đại ngôn cho bát kỳ sản phẩm nào, đột nhiên, ánh mắt Từ Quyên trở nên lạnh lẽo khi nhìn Dương Tiêu.
“Tôi là bạn của Thiên Lung, năm năm trước tôi từ biệt con nhóc ở Đề Đô, cô hãy nói với con nhóc như vậy, chắc chắn cô ấy sẽ gặp tôi.” Dương Tiêu nghiêm nghị nói.
Từ Quyên tỏ vẻ xin lỗi: “Xin lỗi, Thiên Lung đang nghỉ ngơi, tôi sẽ chuyển lời của anh.”
“Vậy… được rồi!” Dương Tiêu khá tiếc nuối, chỉ có thể xoay người rời đi.
Hiện tại anh không có thông tin liên lạc của Tô Thiên Lung, nếu bây giờ con nhóc thực sự bị bệnh, anh cũng không tiện xen vào.
Quan trọng nhất là năm năm vội vàng trôi qua, cô nhóc theo sau mông anh giờ đã thiên hậu châu Á trẻ tuổi, nhớ mình hay không cũng khó mà nói.
Khi Dương Tiêu rời đi, Bạch Quỳnh khit mũi: “Chỉ dựa vào.
anh mà cũng quen biêt cô Thiên Lung? Không soi gương xem mình có đức hạnh gì!”
“Đúng vậy, loại người này điên rồi, không cần quan tâm!”
Nhóm fan hâm mộ lần lượt giải tán.
Ngay từ đầu Phùng Cương đã không để Dương Tiêu vào mắt, Từ Quyên cũng cho rằng Dương Tiêu đang nói đùa.
Trong một căn phòng tổng thống trong khách sạn, một cô gái trẻ ôm mặt thất thần nói: “Anh Dương Tiêu, anh đang ở’ đâu? Thiên Lung đã tìm anh năm năm rồi!”
“Cô nhóc còn đang nghĩ về mùa xuân à?” Từ Quyên nói đùa khi cô trở về phòng.
Hai người họ thường có một mối quan hệ tốt, giống như chị em, về cơ bản giữa hai người họ không có bí mật lớn.
Cô gái trẻ là Tô Thiên Lung thiên hậu châu Á trẻ tuổi, cô bĩu môi nói: “Chị Quyên, chị đừng nhìn em rồi lại nói móc eml”
“Vừa nãy chị xuống lầu gặp một người rất kỳ lạ. Anh ta nói năm năm trước anh ta từ biệt em ở Đề Đô, còn nói muốn bàn chuyện hợp đồng với em, em thấy có nực cười không?” Từ Quyên nói.
“Năm năm trước từ biệt ở Đế Đô?”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.