Chương trước
Chương sau
Triệu Cầm bắt xe trực tiếp đến chỉ nhánh ở thành phố Trung Nguyên của nhà họ Lý ở Đông Hải.
Vừa đến nơi, bảo vệ đã ngăn Triệu Cầm lại.
Triệu Cầm mắng: “Cho tôi vào, tôi tìm Lý Minh Hiên!”
“Bà chính là bà Triệu Cầm?” Đội trưởng đội bảo vệ ngạc nhiên hỏi.
Triệu Cầm kinh ngạc: “Sao cậu lại biết tên của tôi?”
“Hóa ra là bà Triệu, Lý tổng nói, nếu bà Triệu tới thì có thể trực tiếp vào!” Đội trưởng đội bảo vệ cung kính nói.
Nhìn thấy đội trưởng đội bảo vệ coi trọng mình như vậy, lòng tự tin của Triệu Cầm càng tăng lên, bà ta tin chắc chắn Lý Minh Hiên có quan hệ với Đường Mộc Tuyết, xem ra không bao lâu nữa bà ta sẽ lên chức mẹ vợ của cậu chủ nhà họ Lý ở Đông Hải.
Đến lúc đó, một Dương Tiêu nhỏ bé, mình muốn bắt nạt lúc nào chẳng được?
Với những tưởng tượng này, Triệu Cầm tàn nhẫn nói: “Dương Tiêu cùng con tình nhân kia, dám nhằm vào bà đây, các người chờ chết đi!”
Triệu Cầm vào công ty, đến phòng làm việc riêng của Lý Minh Hiên trong một hơi thở.
“Xin chào bà Triệu, không biết lần này bà Triệu tới đây làm gì?” Lý Minh Hiên nói thẳng.
Nhìn thấy khí chất của Lý Minh Hiên, Triệu Cầm càng mãn nguyện hơn.
So với Lý Minh Hiên, Dương Tiêu đơn giản là khó coi.
Triệu Cầm cười nịnh nọt nói: “Cậu chủ Lý, tôi là người thô tục, có chuyện tôi sẽ nói thẳng vào vấn đề.”
“Bà Triệu cứ nói thẳng là được!” Lý Minh Hiên cười nói.
Nhìn thấy Lý Minh Hiên lễ phép, Triệu Cầm nói đùa: “Cậu chủ Lý, nói thật cho cậu biết, tôi đã biết chuyện của cậu và Mộc Tuyết rồi!”
“Ò? Tôi và cô Đường có chuyện gì?” Lý Minh Hiên ngạc nhiên hỏi.
Triệu Cầm híp mắt nói: “Cậu chủ Lý, cậu không cần phải giả vờ, chính là loại chuyện kia!”
Đã nói như vậy, bất cứ ai không phải kẻ ngốc đều có thể hiểu được Triệu Cầm đang ám chỉ đến phương diện nào.
“Bà Triệu, bà đang phỉ báng nhân cách của tôi sao?” Ngay sau đó, Lý Minh Hiên lạnh lùng vỗ bàn.
Nhìn thấy Lý Minh Hiên tức giận, thân thể Triệu Cầm rùng mình, bà ta ngắn người.
Phỉ báng nhân cách của Lý Minh Hiên?
Chuyện này… rốt cuộc là đang xảy ra chuyện gì?
“Chẳng… chẳng lẽ không phải sao?” Vẻ mặt Triệu Cầm sững sờ hỏi lại.
Lý Minh Hiên trực tiếp đứng lên, nghiêm mặt nhìn Triệu Cầm: “Bà Triệu, tôi nói rõ với bà, tôi với cô Đường chỉ là quan hệ hợp tác, không có quan hệ xấu hổ bẩn thỉu như bà nghĩ. Hôm nay nếu không phải nẻ mặt cô Đường, bà đã bị nhân viên bảo vệ ném ra ngoài Cái gì!!!
Nhìn thấy Lý Minh Hiên vô tâm như vậy, Triệu Cầm như bị sét đánh, cả người vô củng hoang mang.
Từ đầu đến cuối bà ta đều cho rằng Đường Mộc Tuyết và Lý Minh Hiên có một chân, sở dĩ Đường Mộc Tuyết có tiền, phiền phức nào cũng giải quyết được, nhát định là Lý Minh Hiên giúp đỡ.
Bây giờ xem ra, chuyện này hoàn toàn là do bà ta tự mình đa tình!
Thái độ của Lý Minh Hiên đã quá rõ ràng, nếu Lý Minh Hiên thật sự có một chân với Đường Mộc Tuyét, thì thái độ của Lý Minh Hiên đối với bà ta chắc chắn sẽ không mạnh mẽ như vậy.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.