Nhìn thấy đầu chiếc xe Maserati bị đụng nát, sắc mặt ông lập tức đông cứng.
Sau khi biết được chuyện Dương Tiêu gây chuyện bỏ trốn, Đường Kiến Quốc liền tung chân đá lên người Dương Tiêu.
“Được lắm, cái thứ đồ vô dụng nhà anh, gây chuyện còn bỏ trốn? Có bản lĩnh rồi đúng không! Kêu cậu đi rước người vậy mà còn gây ra tai nạn xe, sớm biết như vậy, tôi đã không để cậu đi rồi!”
“Đá chết hắn, đem tên phé vật này đá chết đi!” Tôn Bằng sắc mặt nham hiểm lên tiếng.
Sau khi bị Đường Kiến Quốc đá lên người, Dương Tiêu nắm chặt nắm đắm, trong lòng có gắng kiềm ché lửa giận.
Rõ ràng bản thân không phải là người gây chuyện bỏ trốn, dựa vào cái gì để tô nước bẩn đổ lên người mình chứ?
Dựa vào điều gì khiến bản thân phải gánh tội thay cho người khác chứ?
Không lẽ bản thân trong lòng Triệu Cầm cùng Đường Kiến Quốc không có một chút tín nhiệm nào hay sao?
Đường Kiến Quốc chỉ thẳng vào mũi Dương Tiêu tức giận nói: “Tôi nói cho cậu biết, đợi lát nữa có người tìm đến tận cửa, không ai đứng ra giải quyết hậu quả cho cậu đâu, cậu cứ chờ mà ngồi tù đi!”
Năm đó, Đường Kiến Quốc lái xe đụng người, chuyện này khiến cho trong lòng Đường Kiến Quốc vẫn luôn cảm thấy sợ hãi.
Hiện tại sau khi biết được Dương Tiêu lái xe đụng trúng người, còn gây chuyện chạy trốn, chuyện này khiến cho Đường Kiến Quốc tức giận vô cùng.
Nhìn Dương Tiêu bị giáo huấn, cả nhà Tôn Bằng đều vui đến mức nở hoa.
Triệu Liên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ho-te/430462/chuong-502.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.