Dương Tiêu vậy mà lại biết tiếng Pháp?
Tên phế vật vô dụng này vậy mà lại biết nói tiếng Pháp?
Chuyện...chuyện này làm sao có thẻ!
Cả đám người kinh ngạc hoảng hốt nhìn Dương Tiêu, trong ấn tượng của bọn họ, Dương Tiêu chính là một người đàn ông chỉ biết ăn bám không có chút tiền đồ nào cả!
Trong thoáng chốc, Đường Hạo, Đường Dĩnh cùng Đường lão thái thái đột nhiên tê cứng, giống như ăn phải ruồi chết, toàn thân đều khó chịu.
Bọn họ vốn dĩ muốn mượn cơ hội này để hung hăng xỉ nhục Dương Tiêu một phen, nhưng không nghĩ đến cục diện ngượng ngùng này lại bị Dương Tiêu hóa giải.
Khuôn mặt xinh đẹp của Đường Mộc Tuyết vô cùng kinh ngạc, cô cùng Dương Tiêu ở bên nhau năm năm nay, vậy mà lại không biết anh có thể nói được tiếng Pháp.
Dương Tiêu cười nhạt, ban đầu anh ở châu Âu chấp hành nhiệm vụ, phải tiếp xúc với rất nhiều ngôn ngữ, chuyện này cũng không có gì kỳ quái.
Đường Dĩnh hung hăng đứng bật dậy: “Có lầm lẫn gì hay không? Tên tiểu tử kia vậy mà lại biết nói tiếng Pháp?”
Đường Dĩnh hận không thể nhìn thấy Đường Mộc Tuyết bị bêu xấu, hiện tại lại bị Dương Tiêu xoay chuyển tình thé, đừng nhắc đến Đường Dĩnh lúc này có bao nhiêu tức giận.
Dương Tiêu ở rễ tại Đường Gia năm năm, biểu hiện tâm thường, cô chính là không tin rằng Dương Tiêu thật sự có thể nói được tiếng Pháp.
Nữ phục vụ mang theo ý xin lỗi nói: “Đường Dĩnh tiểu thư, tiếng Pháp của vị tiên sinh này chính là tiếng Pháp chính tông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ho-te/430396/chuong-436.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.