“Ông nội, con chỉ nói sự thật mà thôi! Đại lão gia cả ngày nhàn rỗi, không biết làm ăn thì có ích lợi gì2 Muốn con coi trọng hắn thì bảo hắn lấy thành tích gì đáng xem để con nhìn xem!”Bạch Du Tĩnh lạnh lùng liếc nhìn Dương Tiêu.
Dưới khí chất lạnh lùng của Bạch Du Tĩnh, Dương Tiêu thật sự cảm thấy vô cùng không thoải mái.
Cung Thiên Tề vòng vo nói: “Anh bạn Dương Tiêu này, cậu cũng đừng bận tâm, nha đầu Du Tĩnh này tính tình hay nói thẳng, cậu cũng đừng đề trong lòng.”
Dương Tiêu cười nhạt nói: “Có thể thấy, Cung tiền bối và Lão Bạch đều là người tốt, Bạch tiểu thư nhất định cũng là người tốt. Không sao, cháu sớm đã quen với chuyện này.
rồi. Bạch lão, cháu sẽ ghi lại thời gian, nếu có chuyện đột xuất, ông có thể liên hệ với cháu bát cứ lúc nào; ở nhà vẫn còn việc, cháu về trước đây.”
“Được rồi! Anh bạn Dương Tiêu, hai ngày này chuẩn bị cho tốt, lão đầu Cát Hưu kia không dễ đối phó đâu!” Bạch Nguyên Tè nhắc nhở.
“Đã rõ!” Dương Tiêu đáp lời, sau đó lập tức rời khỏi nhà họ Cung.
Hắn thực sự không muốn ở lại đây nữa, bị người khác săm soi, đặc biệt là bị săm soi bởi một vị chủ tịch lạnh lùng cao ngạo kia, loại mùi vị này thật sự khó chịu.
Bạch Du Tĩnh này coi thường bản thân không nói, ý trung nhân của cô ấy hình như là bản thân hắn, điều này làm cho Dương Tiêu có chút dở khóc dở cười.
Dương Tiêu sợ rằng nếu mình tiếp tục ở lại, sẽ sớm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ho-te/430383/chuong-423.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.