Sắc mặt Bạch Nguyên Kiệt trở nên thâm trầm, ông cũng biết rằng đứa cháu này của mình đặc biệt lạnh lùng, từ trước đến nay không dễ dàng nhún nhường.
Nếu muốn con bé nhún nhường, nhất định phải dùng thực lực cường mạnh để thu phục.
Bạch Nguyên Kiệt bất lực thở dài nhìn Dương Tiêu: “Anh bạn Dương Tiêu này, tính tình nóng nảy này của đứa cháu gái này, cậu cũng đừng trách, tôi thay mặt con bé xin lỗi cậu vậy!”
“Ông nội, ông có phải đánh giá quá cao người này hay không? Dựa vào cái gì mà ông phải xin lỗi hắn? Nói không chừng tài nghệ cờ vậy của hắn còn không cao bằng cháu đâu!” Bạch Du Tĩnh tức giận nói.
Trước khi Bạch Nguyên Kiệt một lần nữa nỏi giận lôi đình, Dương Tiêu liền lên tiếng nói: “Bạch lão, Bạch tiểu thư đây.
cũng vì muốn tốt cho ngài thôi, cho dù là tôi ra tay, cũng là vì muốn tốt cho ông, cho nên…mục đích của chúng tôi giống nhau, chỉ là về phương diện ý kiến có điểm bát đồng mà thôi! Nhưng chuyện này không có vấn đề gì cả, tôi có thể lý giải được.”
“Đa tạ anh bạn Dương Tiêu thấu hiểu! Du Tĩnh, cháu tự xem thử người ta rộng lượng như thế nào, còn cháu thì như thế nào? Dù sao cũng là tổng giám đốc của một tập đoàn lớn!” Bạch Nguyên Kiệt trầm mặt nói.
Bạch Du Tĩnh căn bản không chịu được cách này, cô nhìn Dương Tiêu lạnh lùng nói: “Giả vờ, tôi mới không dễ mắc lừa như vậy, muốn tôi tán thành việc anh đại diện thi đấu, vậy thì anh đích thân đấu một trận
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ho-te/430376/chuong-416.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.