Thật đáng tiếc, trên đời này làm gì có nhiều điều kỳ tích như vậy!
Trong tâm trí Lưu Chiến Thắng lúc này đã suy nghĩ ra được lát nữa đây sẽ xỉ nhục Dương Tiêu như thế nào rồi, khiến cho mặt mũi của Dương Tiêu trước mặt Cung Linh Nhi đều mắt sạch.
“Tiêu rồi, tiêu rồi! Chúng ta thua chắc rồi!” Cung Linh Nhi tuyệt vọng nói.
Chỉ với một khoảng cách ngắn như vậy, đối phương còn không nhường đường, bọn họ căn bản không có chút hi vọng chiên thắng nào trong cuộc thi này.
Dương Tiêu hoàn toàn không để ý gì đến Cung Linh Nhi, khóe môi nhéch lên một nụ cười tự tin: “Không tệ, Lưu Chiến Thắng, đã đến lúc bắt đầu biểu diễn kĩ thuật thật sự rồi!”
Giây kế tiếp, ánh mắt Dương Tiêu đột nhiên lóe lên một tia sáng, ánh mắt khóa chặt trên chiếc xe Ferrari phía trước!
Brumlll Giây kế tiếp, chiếc xe Volkswagen Beetle liền chuyển sang thế công kích.
Tốc độ ban đầu lại một lần nữa tăng lên!
396km/h!
400kmih!
Dưới sự điều khiển của Dương Tiêu, chiếc xe Volkswagen Beetle giống như một cự thú hung dữ từ thuở hồng hoang càng trỏ nên điên cuồng, tốc độ chiếc xe dần đạt đến tốc độ 400km/h/ Giây phút này, chiếc xe Volkswagen Beetle giống như một đạo sắm sét không ngừng tiến về phía trước, khoảng cách giữa hai chiếc xe càng ngày càng được thu hẹp lại.
Hai trăm mét!
Một trăm mét!
Năm mươi métI Nếu như không cách nào khống chế được khoảng cách giữa hai xe, nhất định sẽ xảy ra tình huống nguy hiểm xe hư người mắt.
“Muốn tiến công lần cuối sao? Thật đáng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ho-te/430353/chuong-393.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.