Nhìn chằm chằm hai người đang căm như hến, Jereh liền khiển trách vài câu: “Còn không nhanh gọi điện hạ một tiếng ông nội, sau đó chui qua đáy quần của ngài, để cho.
điện hạ tiểu tiện lên mặt các người!”
Vừa rồi Jereh nghe vô cùng rõ ràng, chính miệng Đường Hạo lải nhải muốn Dương Tiêu quỳ gối dập đầu xin lỗi, muốn gọi bọn họ bằng ông nội, bà nội, còn muốn tiểu tiện lên mặt Đương Tiêu.
“Không cần đây!” Dương Tiêu lạnh nhạt nói.
Mặc dù Đường Hạo, Đường Dĩnh vô cùng quá đáng, nhưng Dương Tiêu cũng không ác độc như Đường Hạo vậy.
Dương Tiêu cả khuôn mặt lạnh lẽo bước về phía hai người bọn họ, nhìn sắc mặt nghiêm túc của Dương Tiêu, Đường Hạo cùng Đường Dĩnh liên tục sợ hãi đến toàn thân run rầy.
“Anh…anh muốn làm cái gì chứ?” Đường Dĩnh hốt hoảng nói.
“Dương Tiêu, tôi nói cho anh biết, nếu như anh dám làm hại đến chúng tôi, bà nội nhất định sẽ không buông tha cho anh đâu!” Đường Hạo nuốt một ngụm nước bọt, cả khuôn mặt sợ hãi nói.
Hiện tại Dương Tiêu đã có Jereh chống lưng, hai người triệt để cảm thấy sợ hãi rồi.
Giây phút này bọn họ chẳng khác nào cá thịt nằm trên thớt, còn Dương Tiêu chính là dao kéo, nếu như Dương Tiêu nói với Jereh muốn thủ tiêu hai người bọn họ, vậy thì kết cục của hai người chỉ cần suy nghĩ cũng có thể đoán được.
Dương Tiêu liếc mắt nhìn hai người bọn họ, lạnh giọng nói: “Đường Hạo, Đường Dĩnh, ở nơi này tôi nhắc nhở: cảnh cáo hai người một câu, đừng đem sự vô tri
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ho-te/430339/chuong-379.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.