Sau đó điều khiên Vương Trạch ngây người chính là một tốp bảo vệ sau khi đến nơi ngược lại, lại khống chế ông ta.
“Các…các người đang làm cái gì vậy? Tống cỏ thằng nhãi kia chứ không phải là tôi!” Vương Trạch không chút khách sáo nào lên tiếng.
Đội trưởng đội bảo vệ tuần tra, cả khuôn mặt hoảng hốt chạy đến trước mặt Dương Tiêu cung kính nói” “Thật vô cùng xin lỗi Dương tiên sinh, chúng tôi thật không thể ngờ được người đàn ông này lại tự tiện xâm nhập vào khu vực riêng tư của ngài. Dương tiên sinh, ngài dự tính xử lý người đàn ông này như thế nào?”
Cái gì?
Nhìn thần sắc tôn kính của đội trưởng đội bảo vệ, Vương Trạch như sét đánh ngang tai, triệt để ngây người.
Tự ý xâm nhập vào khu vực riêng tư?
Chuyện…chuyện này làm sao có khả năng?
Tên nhóc này không phải phường trộm cắp hay sao?
“Hỗn đãn, hỗn đãn, cả đám người hỗn đãn, trong đầu các người chỉ chứa thủy ngân thôi hay sao?”
Vương Trạch gấp gáp hét lớn lên: “Tên tiểu tử này làm sao có thể là chủ hộ được chứ, tên nhóc này rõ ràng chính là kẻ trộm, tôi tiến vào đây chính là ngăn cản hành vi trộm cắp của hắn, tôi chính là vì đảm bảo sự an ninh cùng hài hòa của khu biệt thự ven hồ Nhạn Minh, cái người dựa vào cái gì mà bắt tôi?”
Một đám nhân viên bảo vệ toàn bộ đều cạn lời, tên Vương Trạch này cũng thật biết cách bày trò!
Tự tiện xông vào khu vực của người khác mà còn nói lý lẽ, ông sao không nói là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ho-te/430300/chuong-340.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.