Chương trước
Chương sau
Đường lão thái thái trước đây cùng Đường Hạo lập mưu hãm hại Đường Mộc Tuyết bị cục vệ sinh đến kiểm tra, chuyện này Dương Tiêu rõ ràng thấy trước mắt, nếu như không phải đến cuối cùng Lưu Vỹ Cục trưởng cục bảo vệ môi trường kịp thời đến nơi, e rằng bản thân cuối cùng thật sự cũng không cách nào xử lý được.
Lưu Vỹ đã từng giúp hắn rất nhiều, hiện tại nếu như Lưu Vỹ gặp phiền toái, Dương Tiêu tất nhiên không thể khoanh tay đứng nhìn.
“Cục trưởng Lưu, đã xảy ra chuyện gì vậy?” Dương Tiêu hỏi.
Lưu Vỹ gấp gáp nói: “Phụ thân của người anh em tốt của tôi đột nhiên ngắt xỉu, tình hình không máy lạc quan, vừa rồi tôi có gọi điện thoại cho thần y Liễu Giang Hà, Liễu thần y hiện tại đang ở bên ngoài căn bản không kịp quay trở về, Liễu thần y giới thiệu cậu với tôi, bảo rằng có việc gì cứ liên hệ với cậu là được.”
“Được! Tôi biết rồi, gửi cho tôi địa chỉ, tôi hiện tại lập tức qua đó.” Dương Tiêu trịnh trọng nói.
Lần này bất kể là có nễ mặt mũi Liễu Giang Hà hay là mặt mũi Lưu Vỹ, Dương Tiêu nhất định phải ra tay giúp đỡ.
Hơn nữa, có thể trở thành anh em tốt với Lưu Vỹ nhất định không phải là người bình thường?
Dựa theo địa chỉ mà Lưu Vỹ gửi đến, Dương Tiêu chưa đến mười phút đã đến địa điểm.
Vừa xuống xe, Lưu Vỹ khi nhìn thấy Dương Tiêu liền nhanh như tên băn kéo Dương Tiêu bước vào trong tòa biệt thự: *Dương tiên sinh, cậu cuối cùng cũng đã đến, mau nhanh bước vào bên trong với tôi.”
“Cục trưởng Lưu đừng gấp gáp, tôi hiện tại lập tức theo ông vào trong.” Dương Tiêu an ủi nói.
Sau khi cùng Lưu Vỹ đơn giản tìm hiểu vài câu, Dương Tiêu lúc nãy đã hiểu được tình hình phần nào, chính là Hình lão gia của thành phố Trung Nguyên đột nhiên bắt tỉnh, sau đó bệnh tình chuyển biến nghiêm trọng.
Hình Gia, Dương Tiêu cũng có nghe qua, là một trong một đại hào môn tại thành phố Trung Nguyên.
Dưới gối của Hình lão gia có hai người con trai, con trai cả chính là lãnh đạo của thành phố Trung Nguyên, người con thứ hai lại làm về ngành thương mại.
Còn người anh em tốt trong lời nói của Lưu Vỹ chính là người con trai cả của Hình Gia, Hình Kiến.
Chưa kịp đặt chân vào bên trong căn biệt thự, thì một người đàn ông trung niên cả khuôn mặt buồn phiền bước đến nhìn Lưu Vỹ nói: “Lão Lưu này, tôi nhờ ông mời Liễu thần y đến đây, ông như thế nào lại dẫn về một cậu thanh niên trẻ tuổi như thế này chứ? Lai lịch của vị thanh niên này như thế nào, không lẽ chính là đệ tử đắc ý của Liễu thần y hay sao?”
Người đàn ông trung niên này chính là Cục trưởng Cục Công An — Hình Kiến.
Lưu Vỹ lúc này nhìn về phía Hình Kiến giới thiệu: “Liễu thần y _ đang ở Giang Nam tham dự buổi lễ giao lưu y học, vị thanh niên này là Dương Tiêu, do đích thân Liễu thần y giới thiệu, trước đây Cung lão tái phát bệnh tim cũng nhờ vào vị Dương tiên sinh này ngay thời khắc mấu chốt cứu trở về.”
“Ò2? Người cứu sống Cung lão chính là tên tiểu tử này?” Hình Kiến kinh ngạc quan sát Dương Tiêu, Dương Tiêu cũng không ra vẻ làm cao, hắn nhìn về phía Hình Kiến nói: “Cục trưởng Hình, tôi hiểu rõ y thuật, nếu như ông không ngại, có thể để tôi khám bệnh cho Hình lão gia!”
“Chuyện này…” nhìn thấy Dương Tiêu vẫn còn trẻ trung như vậy, Hình Kiến vẫn có chút chần chừ.
Trước đây quả thật đã từng có lời đồn đại rằng khi Cung lão gia đột nhiên tại phát bệnh tim, đã được một vị thanh niên cứu sống, nhưng lúc đó châm cứu lại là thần y Liễu Giang Hà.
Hình Kiến từ trước đến nay đối với những lời đồn đại này đều nửa tin nửa ngờ, phải biết rằng Liễu Giang Hà chính là đại nhân vật nổi danh khắp chốn tại thành phố Trung Nguyên, cho nên ông vẫn luôn nghỉ ngờ tin tức này có phải hay không có người cố ý tung ra.
Lại nói, người thanh niên có thể xoay ngược tình thế này đến bằng cấp hành nghề cũng không có.
Mạng người quý giá, hơn nữa người bệnh nặng còn là phụ thân ruột của mình, Hình Kiến làm sao có thể xem như là trò đùa.
KétIII Chính vào ngay giây phút này, một chiếc xe Mercedes-Benz lập tức dừng ngay trước cổng biệt thự Hình Gia.
Từ trên xe nhanh chóng bước xuống một vị thanh niên nho nhã, trên tay anh ta còn cầm theo một hộp thuốc cứu thương, trên người mặc chiếc áo dài màu đen huyền, phía sau lưng áo còn được thêu hình đầu rồng nhìn vô cùng rực rỡ sinh động.
Khi nhìn thấy người thanh niên đó bước đến, Hình Kiến vui mừng khôn xiết nói: “Thái thần y, cậu cuối cùng đã đến; nhanh, nhanh, nhanh đến đây, xin mời vào bên trong!”
Thần sắc người thanh niên kiêu ngạo, không hề liếc mắt nhìn Dương Tiêu, trực tiếp xách theo hộp thuốc cứu thương sau đó nối gót theo sau Hình Kiến đi vào bên trong biệt thự.
Dương Tiêu vô cùng kinh ngạc, nhìn sang Lưu Vỹ hỏi: “Cục trưởng Lưu này, người vừa rồi là ai?”
Cả khuôn mặt Lưu Vỹ tràn ngập áy náy nói: “Thật ngại quá Dương tiên sinh, tôi thật sự không ngờ rằng lão Hình vậy mà lại mời người của Long Lân Các đến đây.”
“Long Lân Các sao?” trên khuôn mặt Dương Tiêu hiện lên nét kinh ngạc.
Khi hắn từng là thanh bảo đao của quốc gia, từng tiếp xúc qua người của Long Lân Các.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.