Chương trước
Chương sau
Có thể sống ở khu vực này, người người đều là không giàu thì quý, cho dù bạn sống ở trong tiểu khu này tình cờ gặp được người nồi tiếng cũng không cần cảm thấy kỳ quái.
Hơn nữa, nghe nói chỉ phí quản lý tài sản một năm ở tiểu khu này phải đến mười đến hai trăm nghìn tệ, tương đương với mức lương thu nhập trong vài năm của người bình thường.
Đường Mộc Tuyết làm sao có thể ngờ được, Dương Tiêu vậy mà lại dẫn cô đến khu biệt thự ven hồ Nhạn Minh.
Không thể không thừa nhận, khu biệt thự ven hồ Nhạn Minh được xem như “thang thần nhất phẩm” của Ma Đô Thiên Phủ Chỉ Quốc.
Phải biết rằng, “thang thần nhất phẩm” chính là biểu tượng của quyền lực cùng địa vị, mặc dù khu biệt thự ven hồ Nhạn Minh tổng thể không cách nào sách được với “thang thần nhất phẩm”, nhưng tuyệt không kém bao nhiêu phần.
Dương Tiêu cười nhạt một tiếng: “Mộc Tuyết, chính là nơi này!”
“Không cần, không cần làm chuyện bậy bạ!” Đường Mộc Tuyết liên tiếp ngăn cản.
Cô đã từng nghe nói rằng bảo vệ của khu biệt thự ven hồ Nhạn Minh đều là quân nhân xuất ngũ, thực lực cường hãn.
Đường Mộc Tuyết biết rằng Dương Tiêu có thể đánh nhau, nhưng không lẽ có thể đánh bại một đám người quân nhân đã xuất ngũ hay sao?
Nhìn thấy nét hoảng hốt trên khuôn mặt Đường Mộc Tuyết, Dương Tiêu dịu dàng nói: “Được rồi, được rồi, anh có khi nào lừa gạt em sao Mộc Tuyết.”
Nhìn thấy dáng vẻ không phải đang châm chọc của Dương Tiêu, Đường Mộc Tuyết lúc này chỉ đành bán tín bán nghi.
Điều khiến Đường Mộc Tuyết kinh ngạc chính là, tất cả nhân viên bảo vệ của khu biệt thự khi nhìn thấy Dương Tiêu chỉ cung kính lên tiếng chào hỏi: “Tiên sinh, chào buổi tối!” sau đó liền cho bọn họ bước vào.
Khi vào trong nội khu biệt thự, Đường Mộc Tuyết lúc này mới nhận ra Dương Tiêu quả thật không hề nói dối.
“Anh…anh đã làm như thế nào vậy?” Đường Mộc Tuyết kinh ngạc liên tiếp nói.
Lúc này, Đường Mộc Tuyết như nghĩ đến điều gì, liên tiếp hỏi: “Anh lần này có phải lại nhờ vã vào quan hệ của Lý Minh Hiên hay không? Em trước đây không phải đã nói với anh rồi sao, Lý công tử rất bận rộn, sau này dù có xảy ra chuyện gì cũng không nên tùy tiện làm phiền người ta.”
Đường Mộc Tuyết nhớ đến đoạn video nổi tiếng trên mạng của Dương Tiêu, khung cảnh chính là vị trí trên đảo của khu ven hồ Nhạn Minh.
Cũng chỉ có nhờ vả đến mối quan hệ của Lý Minh Hiên, Dương Tiêu mới có thể bước vào khu biệt thự xa hoa này, nếu không Đường Mộc Tuyết quả thật không nghĩ ra được bát kỳ lý do nào khác.
Dương Tiêu dở khóc dở cười: “Mộc Tuyết, em suy nghĩ đi đâu vậy? Anh trước đây không phải đã nói qua với em việc anh mua nhà hay sao?”
“Mua nhà?” Đường Mộc Tuyết lúc này mới nhớ đến ngày ấy Dương Tiêu từng nói qua với Đường Hạo cùng Đường Đường việc hắn từng mua nhà này, lại nhìn thấy khu biệt thự xa hoa trước mắt, Đường Mộc Tuyết không tin được trợn mắt nhìn Dương Tiêu nói: “Anh đừng nói với em rằng, anh đã mua nhà ở nơi này!”
Nhìn ánh mắt tràn đầy hy vọng của Đường Mộc Tuyết, Dương Tiêu gật đầu thừa nhận: “Không hỗ là vợ của anh, thật là thông minh!”
Nghe câu trả lời của Dương Tiêu, Đường Mộc Tuyết kinh ngạc nói: “Thật hay giả vậy? Anh đừng nói đùa với em, trò đùa này một chút cũng không vui đâu.”
Đường Mộc Tuyết khó lòng tin được, phải biết rằng, khu biệt thự ven hồ Nhạn Minh được xếp hạng nhất trong bảng xếp hạng thành phố Trung Nguyên.
Mỗi một tòa nhà giá trị ít nhất cũng phải vài chục triệu nhân dân tệ, người bình thường chỉ có thể ngưỡng mộ.
Đến cả hi vọng lớn nhất của Đường lão thái thái trước khi nhắm mắt chính là có thể an cư tại khu biệt thự ven hồ Nhạn Minh này.
Đường Mộc Tuyết mặc dù cũng vô củng khát khao, nhưng cô.
cũng hiểu rõ rằng cả đời này của cô cũng chỉ có thể ngưỡng vọng mà thôi.
Nhưng không nghĩ đến Dương Tiêu vậy mà lại đột nhiên nói cho cô biết, hắn đã mua một căn biệt thự ở nơi này.
Chuyện…chuyện này làm sao có thể xảy raI Dương Tiêu biết rằng Đường Mộc Tuyết vẫn chưa dám tin vào những gì hắn nói, cho nên dứt khoát lái xe vào trong khu trung tâm của khu biệt thự ven hồ Nhạn Minh.
Tiểu đảo ven hồ Nhạn Minh sớm đã xây một cây cầu, vật tư trên cầu dùng chính là loại đá hoa cương kiên cố nhất, dù cho có một hai chiếc xe tải chở hàng cùng đi trên cầu cũng không có bất kỳ vấn đề gì.
Mặc dù đêm đen tăm tối, Đường Mộc Tuyết vẫn nhìn thấy rõ ràng căn biệt thự xa hoa lộng lẫy đã được xây dựng tại trung tâm tiêu đảo ven hồ Nhạn Minh.
Đường Mộc Tuyết kinh ngạc không ngừng, căn biệt thự tại vị trí trung tâm tiểu đảo này đủ sức hạ gục các căn biệt thự khác tại tiêu khu ven hồ Nhạn Minh này. Nếu so với căn biệt thự được xây giữa hồ này, những căn biệt thự khác chỉ có thể tự xưng tiểu đệ.
Đường Mộc Tuyết không nhịn được cảm thán, Lý Minh Hiên quả thật là kẻ có tiền, căn biệt thự này được xây dựng cũng quá xa hoa lộng lẫy rồi, kiến trúc giống như hoàng cung vậy.
Sau đó, Dương Tiêu lái xe qua cây cầu, trực tiếp lái xe về phía trung tâm tiểu đảo.
: Đường Mộc Tuyết cực kỳ hoảng sợ, liên tục lên tiếng ngăn cản: “Dương Tiêu, anh đang làm gì vậy? Anh điên rồi hay sao?
Không lẽ anh không biết quy định của khu biệt thự ven hồ Nhạn Minh hay sao?”
Là khu biệt thự xếp hạng nhát tại thành phố Trung Nguyên, đối với các yêu cầu của chủ hộ đều chấp hành đặc biệt nghiêm ngặt.
Nếu như không có sự cho phép của người khác, tuyệt đối không cho phép người ngoài tự tiện đột nhập vào khu vực riêng tư của người khác.
Dù sao, những người sống ở nơi này, rất nhiều người chỉ muốn tận hưởng sự yên tĩnh vốn có, không ai hi vọng bị người khác làm phiền đến.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.