Kết hôn năm năm nay, Dương Tiêu đến sinh nhật của bản thân cũng suýt đem vào quên lãng. Năm năm nay, Dương Tiêu cũng chưa từng một lần trải qua sinh nhật, sinh nhật Đường Mộc Tuyết cũng vậy, ngày kỉ niệm kết hôn của bọn họ cũng không tổ chức, mỗi năm khi đến những ngày đặc biệt, đều bình thường trôi qua, không chút gợn sóng.
“Đúng vậy! Hôm nay chính là sinh nhật của em, em mấy năm năm nay chưa được tổ chức sinh nhật lần nào!” Đường Đường có chút ủ rũ chán chường lên tiếng.
Dương Tiêu dùng mắt đánh giá Đường Đường một chút, ánh mắt khóa chặt trên chiếc túi màu gạo của cô, sau đó nói: “Đi thôi, anh rễ tặng em một món quài”
Túi xách tay của Đường Đường cũng đã vô cùng cũ kĩ rồi, phía trên còn có dấu vết phai màu cùng tróc lớp da bên trên.
Nếu như Dương Tiêu nhớ không lầm thì chính là do Đường Mộc Tuyết ba năm trước không sử dụng nữa liền đưa lại cho Đường Đường. Thật không nghĩ đến con bé này có thể sử dụng một chiếc túi xách, có thể dùng đến ba năm, cũ đến mức này cũng không nỡ vứt đi. Dương Tiêu thốn thức không thôi, đứa trẻ nhà nghèo sớm trưởng thành, câu nói này quả thật không sail Đường Đường vì không muốn tăng thêm áp lực cho gia đình, luôn ở bên ngoài kiếm việc làm thêm, bản thân tự lo lấy học phí cùng tiền sinh hoạt hằng ngày, là một cô gái sống vô cùng độc lập.
“Thật sao?” Đường Đường vô cùng mong chờ.
Dương Tiêu trịnh trọng gật đầu: “Tất nhiên!”
“Tốt quá!” Đường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ho-te/430239/chuong-279.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.