Buổi hòa nhạc vẫn chưa bắt đầu, nhưng hiện trường đã không có ít người bắt đầu thì thầm bàn tán.
“Nghe nói, buổi nhạc hội lần này đến cả Lưu Sướng Lưu đại sư cũng đã đích thân đến đây!”
“Thật hay giả vậy? Lưu Sương đại sư đã nhiều năm không biểu diễn, đây có phải là tin hành lang hay không?”
“Này! Chuyện này là do đích thân Lãng Lãng thừa nhận, Lưu Sướng Lưu đại sư dù sao cũng là cây cổ thụ trong giới nghệ thuật piano trong nước, hơn nữa cũng chính là giáo viên hướng dẫn của Lãng Lãng; tham gia buổi nhạc hội này cũng không có gì kỳ quái, nói không chừng lát nữa đây Lưu Sướng Lưu đại sư sẽ đích thân diễn tấu, hai nhân vật cấp thế giới không biết thể ma sát ra hoa lửa như thế nào, thật sự khiến người ta vô cùng mong chò!”
“Lưu Sướng?” Dương Tiêu lên tiếng, có chút kinh ngạc.
Ông lão này hắn vài năm trước ở Châu Âu đã từng gặp mặt qua, cũng được xem là đại sư đánh đàn piano số một số hai trong nước.
Cung Linh Nhi ngồi một bên kinh ngạc nói: “Thế nào? Anh quen Lưu đại sư sao?”
“Không quen biết!” Dương Tiêu liền tìm cách tránh né vấn đề này.
Cung Linh Nhi chu môi nói: “Nếu đã không quen biết thì còn nói cái gì nữa chứ? Vừa nhìn liền biết anh không biết chút gì về đàn piano.”
Dương Tiêu tiếp tục giữ im lặng không lên tiếng.
Không đến một phút sau, đàn trong khán phòng lập tức vụt tắt, mọi ánh sáng chiều rọi lên cây đàn piano trên sân khấu.
Dưới ánh mắt quan sát
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ho-te/430225/chuong-265.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.