Nghe giọng nói gấp gáp của Đường Đường truyền đến từ phía bên kia đầu dây điện thoại, sắc mặt Dương Tiêu lập tức trầm xuống. Hắn liền biết được rằng Đường Đường nhất định đã gặp phải phiền phức, hơn nữa còn là phiền phức không nhỏ, nêu không với tính cách bướng bỉnh của con bé tuyệt đối sẽ không bao giờ gọi điện thoại cho hắn.
Trong ấn tượng của Dương Tiêu, Đường Đường luôn là người độc lập tự cường, rất có phong phạm giống với Đường Mộc Tuyết, sau khi lên đại học, cũng chưa bao giờ đòi hỏi một phân tiền nào trong nhà.
Nếu như không phải gặp phiền phức lớn, Đường Đường con bé này tuyệt đối sẽ không gọi điện thoại cho mình.
“Đừng gấp, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?” Dương Tiêu trấn an nói.
Trong điện thoại truyền đến giọng nghẹn ngào của Đường Đường: “Anh rễ, em bị người khác hãm hại, em…em có khả năng phải ngồi tù mắt thôi!”
Cái gì? Phải ngồi tù sao?
Lời nói này khiến cho sắc mặt Dương Tiêu lập tức thay đổi, hắn có thể dựa vào trực giác của mình mà cảm nhận được, phiền phức mà Đường Đường gặp phải chắc chắn không phải là việc nhỏ, nếu không làm sao có thể dính dáng đến họa ngồi tù chứ.
Tiếp theo đó, một giọng nói khinh thường vang lên từ trong điện thoại: “Hãm hại? Tôi xem ra trong lòng cậu có ma quỷ đi! Đã có hành vi trộm cắp lại còn dám ngụy biện, thật sự đáng ghét!”
Sau đó, điện thoại Đường Đường liền bị người khác cướp đi, một giọng nói của một người đàn ông trung niên liền vang lên.
“Anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ho-te/430204/chuong-244.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.