Đường Mộc Tuyết nhíu mày, khuôn mặt không vui nhìn sang Đường Dĩnh: “Chuyện này hình như không có liên quan gì đến cô thì phải?”
Cô biết Đường Dĩnh nhất định đang nhân cơ hội bỏ đá xuống giếng châm chọc bản thân cô. Đường Dĩnh từ nhỏ đến lớn đã luôn đối đầu chống đối với cô, Đường Dĩnh này chính là hận không thể khiến cho Đường Mộc Tuyết cô sa sút đến mức như chó nhà có tang.
“Đường Mộc Tuyết, tôi nghĩ cô đã hiểu lầm rồi; chúng tôi không hề có ý gì khác, dù sao xuất thân của chúng ta đều từ Đường gia, chúng ta đều là người một nhà; hiện tại xảy ra chuyện như vậy, chúng tôi cũng cảm thấy vô cùng đáng tiếc.
Đường Hạo châm chọc nói thêm vài câu: “Đêm qua có phải ngủ tạm ở bệnh viện hay không? Tôi nhớ rằng giường bệnh một đêm khoảng mười hai mươi đồng? Giá tiền này so với một đêm ở khách sạn cũng đã rẻ hơn rất nhiều rồi.
Đường Mộc Tuyết nhìn khuôn mặt châm chọc của hai anh em Đường Hạo cùng Đường Diệu, trong lòng cảm thấy căm ghét cùng cực.
Hôm qua Đường Hạo đã sỉ nhục bọn họ như thế nào ở bệnh viện, đến hiện tại Đường Mộc Tuyết vẫn còn nhớ rõ trong lòng.
Nhìn khuôn mặt xấu xí của Đường Hạo, Đường Mộc Tuyết liền cảm thấy một trận kinh tỏởm.
“Người một nhà? Các người cũng quá xem trọng tôi rồi!”
Đường Mộc Tuyết lạnh giọng nói.
Câu nói này nói ra từ miệng Đường Hạo, châm chọc biết bao nhiêu.
Đường Một Tuyết năm năm rõ mười, Đường Hạo từ trước đến nay chưa từng xem cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ho-te/430201/chuong-241.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.