Cát Hưu nhíu chặt chân mày, tỉ mỉ đánh giá Dương Tiêu một phen, có chút nghiền ngẫm nhưng vẫn không nghĩ ra Dương Tiêu là vị đại thần nào trong giới cờ vây.
Hơn nữa, trong mắt Cát Hưu, Dương Tiêu tuổi tác cũng không quá lớn, có lẽ kỳ nghệ cũng chỉ tầm tầm bậc trung, căn bản không phải đối thủ của đệ tử thân truyền Vương Hạo Nhiên của ông.
“Cậu Dương?” Bạch Nguyên Kiệt cùng Cung Thiên Tề nhất thời đều ngây người.
Hai lão già bọn họ đều không ngờ đến rằng người cuối cùng trong lời nói của Cung Linh Nhi lại là Dương Tiêu.
Cung Thiên Tề sắc mặt có chút không tự nhiên nhìn sang Cung Linh Nhi trách mắng: “Linh Nhi, cháu càng ngày càng biết gây rối!”
Cung Thiên Tề thừa nhận Dương Tiêu y thuật xuất thần nhập hóa, nhưng cũng không thể đại diện cho kỳ nghệ của Dương Tiêu đã đạt được cảnh giới cao.
“Linh Nhi, đừng gây chuyện nữa! Bất quá thì để lão phu đích thân ra tay!” Bạch Nguyên Kiệt cười khổ một tiếng.
Trong mắt bọn họ, Dương Tiêu căn bản không thể nào là đối thủ của Vương Hạo Nhiên.
Dương Tiêu chớp mắt cười nhạt: “Linh Nhi cô nương, cô cũng thật có khiếu hài hước!”
Mắt thấy Dương Tiêu không có ý bước lên thách đấu, Cung Linh Nhi hung ác liếc mắt nhìn Dương Tiêu sau đó nói tiếp: “Dương Tiêu, anh còn có phải là đàn ông hay không? Nếu còn là đàn ông thì đừng rụt rè nhút nhát, xem nhẹ chuyện sống chết không phục thì cứ bước lên mà chiến đấu thôi; anh không nghe thấy tên này đang sỉ nhục anh là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ho-te/430172/chuong-212.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.