Sau khi nhận thấy là Dương Tiêu, trong chốc lát Hàn Quốc Cường lại cảm thấy trần tĩnh lại.
Trên đường đến đây, gã ta luôn lo lắng không yên, sợ là người có thù nhà cũ tìm gã ta trả thù, nhưng không ngờ lại là Dương Tiêu cho người bắt gã ta lại.
Dương Tiêu là ai chứ?
Đây là thằng con rễ rác rưởi cực kỳ nổi tiếng ăn bám đàn bà của nhà họ Đường.
Từ trước đến nay, Hàn Quốc Cường chưa bao giờ để Dương Tiêu vào mắt.
Cho dù có bị bắt thì sau khi xác nhận người ra tay là Dương Tiêu, gã ta lại chắc chắn rằng Dương Tiêu chẳng dám làm gì mình đâu.
“Không sai, là tôi đây. Xem ra quản đốc Hàn cũng bắt ngờ lắm.”
Dương Tiêu cười giễu cọt, nói.
Hàn Quốc Cường hoàn toàn không sợ hãi chút nào, đứng thẳng dậy từ dưới đất, căm tức nhìn Dương Tiêu: “Thằng phế vật, tao khuyên mày tốt nhất là thả tao ra. Muốn tao để lộ chút tin tức nào hả, không có cửa đâu conl”
Hàn Quốc Cường biết Dương Tiêu chắc chắn bắt gã ta đến đây để tìm bằng chứng chứng minh sự trong sạch của Đường Mộc Tuyết, nhưng sao gã ta có thể phối hợp với Dương Tiêu được chứ?
Trong mắt gã ta, Dương Tiêu chỉ là một thằng lỏi tôm tép nhãi: nép, một thằng rác chẳng ra cái thể thống gì.
Đêm nay, cùng lắm Dương Tiêu chỉ tìm mấy thằng côn đồ đến hù dọa mình một chút thôi, gã ta chắc chắn Dương Tiêu không dám làm gì mình.
“Ai bảo mày đứng lên hả?” Gã đàn ông to cao ban nãy điên lên, tiền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ho-te/430154/chuong-194.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.