“Cảm ơn bà nội!” Đường Hạo vui mừng khôn xiết.
Bây giờ Đường Hạo hận không thể xoay người ca hát với nông nô, bản thân cuối cùng cũng xử lý được Đường Mộc Tuyết.
Bây giò anh ta không chỉ là giám đốc điều hành mà còn là tổng giám đốc. Hai chức vị quan trọng ở trong Đường Nhân đều thuộc về anh ta. Từ này về sau, anh ta hoàn toàn có thể một tay che trời ở Đường Nhân.
Cho dù Đường Mộc Tuyết vẫn còn giữ được cái chức tổng giám đốc bộ thị trường thì vẫn chẳng ảnh hưởng đến anh ta chút nào.
Phải biết rằng anh ta kiêm hai chức vị quan trọng trên người, tất cả quyền hành của Đường Nhân đều do anh ta quyết định, kẻ hèn tổng giám đốc bộ thị trường vốn không thể tạo thành một tia uy hiếp cho anh ta.
Mặt Đường Mộc Tuyết như tro tàn, bà nội Đường đưa ra quyết định như vậy không khác gì trực tiếp đẩy cô xuống vực sâu nghìn mét, không còn ngày ngóc đầu.
Bảo cô đưa ra một cái giải thích?
Cô làm sao giải thích được? Chuyện này vốn không phải trách nhiệm của cô.
Dương Tiêu biết giờ phút này có nói nhiều cũng vô dụng, chỉ có lấy ra chứng cứ mới chứng minh được Đường Mộc Tuyết trong sạch.
Vào ngay lúc này chỉ có một người có thể chứng minh Đường ì Í Mộc Tuyết trong sạch, đó chính là quản đốc sản xuất Hàn Quốc Cường.
Ánh mắt Dương Tiêu tỏa định Hàn Quốc Cường, trầm giọng nói: “Quản đốc Hàn, tôi nghĩ anh biết rõ chuyện này nhỉ?”
Xưởng trưởng Hàn Quốc Cường liếc mắt nhìn Dương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ho-te/430151/chuong-191.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.