Trong năm năm này, Dương Tiêu chưa bao giò có hành động vượt qua giới hạn với cô.
Cô biết, muốn gạo nấu thành cơm, đêm nay mình cần phải chủ động hơn một chút.
Trong lòng cô giấy giụa đã lâu, nhìn chằm chằm Dương Tiêu ngủ ở trên mặt đất, cô khẽ cắn hàm răng lộ lúm đồng tiền, nói nhỏ: “Dương Tiêu, bả vai em không thoải mái, anh đến giúp em xoa bóp đi.”
“Được! Dương Tiêu lập tức đứng dậy đi đến đầu giường, quan tâm hỏi: “Mộc Tuyết, em nằm đi, anh ấn mát xa cho em.”
“Vâng!” Vẻ mặt Đường Mộc Tuyết ngượng ngùng, cô ghé người vào trên giường.
Trong lòng thầm nghĩ, tên đầu gỗ này nhìn thấy thân hình gợi cảm như vậy của mình, mình cũng không tin anh ấy không có chút cảm giác nào.
“Ừng ực!” Nhìn đến Đường Mộc Tuyết ghé người lên trên giường, bày ra thân hình phập phồng quyến rũ vô cùng nhuần nhuyễn.
Không thể không thừa nhận, dáng người Đường Mộc Tuyết thật sự quá đẹp, tên tuổi đệ nhất mỹ nhân ở Trung Nguyên cũng không phải chỉ để đó.
Đối mặt gần gũi với cảnh tượng hương diễm như thế, Dương Tiêu nuốt nuốt nước miếng, cố nén xuống tà niệm của mình.
Da thịt Đường Mộc Tuyết rất tốt, mềm mại, trong mềm lại mang theo mười phần co dãn. Giúp Đường Mộc Tuyết mát xa, tư vị kia đúng là tuyệt không thể tả nỗi.
Gương mặt Đường Mộc Tuyết đỏ bừng, cô cắn chặt răng, trong lòng vô cùng buồn bực. Bản thân đã tỏ vẻ rõ ràng như vậy, tại sao tên đầu gỗ này vẫn không thông suốt cơ chứ?
Mát xa khoảng mười
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ho-te/430124/chuong-164.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.