Đường Hạo rống lớn một tiếng, đám người dòng chính nhà họ Đường mỗi người mắt to trừng mắt nhỏ, không thèm để ý lời của Đường Hạo.
Dương Tiêu có thể đánh như thế nào, bọn họ hiểu biết rồi. Buổi sáng ngày hôm qua đám người bọn họ đều bị Dương Tiêu ném đi. Ngay cả đội trưởng đội bảo vệ Mã Thế Xương còn bị đánh bằầm dập, đừng nói chỉ đám người phàm phu tục tử bọn họ.
Dương Tiêu liếc mắt nhìn quét qua mọi người, đám dòng chính nhà họ Đường thân hình lảo đảo lui về phía sau, sợ bị Dương Tiêu nhắm vào.
“Làm sao? Chuyện xấu đã làm, sợ người khác phơi bày cho anh sao?” Dương Tiêu châm biếm một tiếng.
Cảm thụ được sự địch ý của Dương Tiêu, Đường Hạo ra vẻ trấn định cười lạnh nói: “Dương Tiêu, đừng tưởng rằng chúng tôi không làm gì được mày. Bà nội nói là hiện trường, chứng cứ đâu rồi? Nếu không lấy ra được chứng cứ, tao lập tức báo cảnh sát đến bắt mày.”
Tất cả mọi người như tìm được người tâm phúc.
Đúng vậy, chứng cứ đâu?
Bây giờ Dương Tiêu vẫn là tên trộm y dược Đường Nhân bị người tình nghi. Chờ không lấy ra chứng cứ, chỉ cần báo cảnh sát là được. Cho dù thân thủ Dương Tiêu không tầm thường thì làm sao? Chẳng lẽ còn có thể kháng bắt sao?2084078_2_25,60
Dương Tiêu làm lơ mọi người, vẻ mặt xin lỗi nhìn về phía Đường Mộc Tuyết, ôn nhu nói: “Thật xin lỗi Mộc Tuyết, anh đã đến trễ.”
“Không… Không có việc gì! Sao anh lại đến đây? Không biết hậu quả sao?” Đường Mộc Tuyết nôn nóng nói.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ho-te/430046/chuong-86.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.