Chương trước
Chương sau
Chương 1930:

Dựa theo kỹ năng của Trịnh Thu, không cần ở lại nhà họ Dương ở Đế Đô, lại càng không cần uất ức chỉ làm quản gia.

Ánh mắt Trịnh Thu lộ ra vẻ phức tạp: “Hồi đó, ông nội cậu biết nạn lớn của ông ấy sắp đến, muốn tôi bảo vệ nhà họ Dương, mà tôi muốn lấy kiếm pháp trong tay ông nội cậu nên đã bắt đầu đánh cược. Sau đó ông nội cậu chơi xấu, đầu xem ai đi tiểu bắn xa hơn, sao tôi có thể làm một chuyện không biết xấu hỗ như vậy được?”

“Cuối cùng, tôi nhận thual”

Nhớ lại những điều này, gương mặt của Trịnh Thụ có thêm sự tang thương và bắt lực.

Phụt!

Nghe vậy, Tràn Khải không nhịn được cười thành tiếng: “Ha ha ha hai Ông.

này, thật hay giả vậy? Thế hệ lớn tuồi các ông buôn cười như vậy à?”

Dương Tiêu nghe xong cũng không thê nhịn được cười, anh thật sự không ngờ ông nội mình và Trịnh Thu lại có quá khứ lịch sử như vậy.

“Mặc dù tôi nhận thua, nhưng ông nội cậu vẫn đưa quyền kiếp pháp cho tôi. Tôi coi trọng chữ tín cả đời, bảo vệ trấn giữ nhà họ Dương ở Để Đô nhiều năm như vậy!” Trịnh Thu thấp giọng nói.

Dương Tiêu nỗi lòng tôn kính, ai có thê ngờ được cao thủ vô song một đời như Trịnh Thu sẽ vì một ván cược mà công hiến cả đời mình cho nhà họ Dương ở Đề Đô.

Từ nhỏ Dương Tiêu đã biết ông nội Trịnh Thu một đời ngông nghênh ngang ngược, nói một không nói hai.

Dương Tiêu tôn kính nói: “Ông nội Trịnh thực sự là tắm gương cho thế hệ chúng tôi!”

Trịnh Thu nhìn Dương Tiêu, vẻ mặt bình tĩnh nói: “Cậu chủ nhỏ, tôi biết đời này cậu chắc chắn sẽ phi thường, nhà họ Dương ở Đề Đô không là gì với cậu. Làm chuyện mà cậu nên làm, cậu cứ dũng cảm mà làm, giống như bố của cậu, đội trời đạp đất”

“Tôi hiểu!” Dương Tiêu gật đầu.

Xác định được hậu thuẫn của nhà họ Dương ỏ ở Đề Đô là Lueifer, Dương Tiêu cũng không hề lo lắng.

Anh quay trở lại sảnh lớn, ánh mắt lạnh lùng nhìn bà cụ và Dương Bân Hàn.

Lúc này, bà cụ và Dương Bân Hàn đều căng thẳng, bọn họ biết Lucifer bị chân động đã bỏ chạy, nêu Dương Tiêu tiếp tục làm khó, họ sẽ gặp rắc rồi lớn.

Ừng ực! ng ực!

Bị Dương Tiêu nhìn chăm chằm, Dương Bân Hàn kinh hãi nói: “Cậu…

cậu muôn làm gì? Cậu muốn giết anh trai, bề trên của cậu?”

Trên trán bà cụ toát mô hôi lạnh, bà ta sợ hãi vô thức nói: “Dương Tiêu, chẳng phải cậu luôn muốn dùng thực lực chứng minh thực lực của chính mình sao? Tốt! Bây giờ tôi sẽ cho cậu một cơ hội chứng minh, nhà họ Dương chúng ta sắp hợp tác hạng mục mới với tập đoàn Đề Hào!”

“Lần này, có lẽ đầu tư mấy chục tỷ tỆ, cậu có giỏi thì thúc đầy hợp tác này, tôi sẽ để cậu kế thừa nhà họ Dương ở Đề Đô, thê nào?”

Để bảo vệ mình, bà ta chỉ có thể vội vàng nói ra những lời như vậy.

Nếu Dương Tiêu thật sự nổi giận, cả cái nhà họ Dương ở Đề Đô này ai có thể chồng lại Huồig Tiêu?

Trịnh Thu sao?

Lão già Trịnh Thu này đã quay khuỷu tay ra ngoài, sao có thể giúp bọn họ?

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.