Chương trước
Chương sau
Chương 1920:

Ông già nhanh chóng lấy điện thoại di động ra gọi cho nhà họ Dương ở Đề Đô: “Xin chào bà, chúng tôi là bên An Ninh Các. Xin hỏi chủ nhà Dương Thiên Khung của nhà họ Dương xác định muốn chôn cất ở nghĩa trang Hương Sơn phải không?”

“Nghĩa trang Hương Sơn?” Bà cụ nhận được cuộc gọi có vẻ ngạc nhiên.

Sau khi suy nghĩ kỹ, bà ta mới hiệu ra đây hẳn là \ ý của Dương Tiêu, bà cụ nghiền ngẫm nói: “Đứa con rơi của nhà họ Dương ở đó chứ?”

“Có, thưa bà!” Ông già cung kính nói.

Biết rõ mọi chuyện, bà ta rất khinh thường nói: “Tôi tỏ rõ thái độ, nhà họ Dương ở Đề Đô không có người như vậy, người này đã bị nhà họ Dương ở Đề Đồ đuổi đi từ lâu rồi!”

“Còn nữa, phiền ông nói với tên nghiệp chướng kia, tôi không có con cháu chăng ra gì như Dương Thiên Khung, bảo cậu ta muốn nÌY ở đâu thì chôn! Muốn chôn ở nghĩa trang Hương Sơn, đúng là nằm mo giữa ban ngày!”

Giờ phút này, trong nhà họ Dương ở Đề Độ, trên mặt bà cụ lộ ra vẻ lạnh lùng.

Trong mắt bà ta chỉ có lợi ích, không có tình thân!

Thuận tôi thì sống, nghịch tôi thì chét!

Mặc dù Dương Thiên Khung là con ruột của bà ta, nhưng Dương Thiên Khung đã chết nên không có giá trị sử dụng gì cả.

Còn về Dương Tiêu?

Ha! Chỉ là một tên nghiệp chướng mà thôi!

Ở khách sạn Thần Phong khiến bà ta xấu hồ, giết hại con cháu nhà họ Dương ở Đề Đô, tên nghiệp chướng này đáng chém ngàn đao, mãi mãi không được siêu thoát.

Bây giờ, nhà họ Dương ở Đề Đô có thiên sứ rực rỡ Lucifer trần giữ, bà ta sẽ không bao giờ để Dương Tiêu vào mắt nữa, cũng sẽ không sợ hãi.

Kết thúc cuộc gọi với bà cụ nhà họ Dương ở Đề Độ, ông già nói rõ ràng với Dương Tiêu: “Xin lỗi cậu Dương Tiêu, bà cụ không thừa nhận quan hệ huyết thống của cậu với bà ấy, còn bảo tôi nói với cậu, cậu muôn chôn chủ nhà họ Dương ở đâu thì chôn!”

Cái gì! Chôn ở đâu thì chôn?

Vừa dút lời, Dương Tiêu tức giận, anh thật sự không ngờ bà già này lại dám nói ra những lời như vậy.

“Mẹ kiếp! Bà già này không muốn sông nữa hả? Bà ta không muốn giữ thể diện nữa?” Trần Khải chửi thề ngay tại chỗ.

Anh ta đã nhìn thấy người vô tình vô nghĩa, nhưng anh ta chưa bao giờ nhìn thây một bà già vô tình vô nghĩa đến cực điểm như này.

Người được chôn cắt là Dương Thiên Khung, chủ nhà họ Dương ở Đề Đô, là con trai của bà cụ nhà họ Dương ở Đề Đô.

Người ta nói hỗ độc không ăn thịt con, những gì bà già này lần thật sự: khiến tam quan của Trần Khải sụp đồ.

Vẻ mặt Dương Tiêu âm u như nước, anh xua tay: “Xảy ra chuyện như vậy chắc chắn có vấn đề, bên trong nhà họ Dương ở Đề Đô có chuyệnÌ”

Khứu giác của anh cực kỳ nhạy bén, lúc trước bước vào nhà họ Dương ở Đề Đô, cưỡng ép mang di hài cha đi bà ta không hê ngăn cản.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.