Chương trước
Chương sau
Chương 1905:

“Coi như thằng phế vật Dương Tiêu này phải chịu sự đuôi giệt của nhà họ Khương, rồi lại chờ bạn của .Lucifer đại nhân đến, giết cậu ta chẳng phải đơn giản như giết gà giết chó sao?”

“Tốt lắm!” Bà cụ cũng vui vẻ không kém.

Một khi bạn của Lucifer đến Đề Đô, đó sẽ là ngày chết của Dương Tiêu.

Bà ta tin rằng bạn của Lucifer chắc chắn không phải nhân vật đơn giản, khi bạn của Lucifer đến thì vai trò của mèo và chuột sẽ bị đảo ngược.

“Ha ha ha hai”

Ngay sau đó, trong sảnh lớn vang lên tiêng cười chói tai, bà cụ và Dương Bân Hàn rất phần khích, như thê đã nhìn thấy cái chết của Dương Tiêu vậy.

Tất cả mọi chuyện đêm nay qua đi, Dương Tiêu trở lại nhà tang lễ.

Nhìn thấy Dương Tiêu trở lại, Hoa Mộ Tranh tiền lên hỏi: “Sao rồi?”

“Ba ngày sau sẽ chiến đấu đến chét với nhà họ Khương ở Đề Đô!” Dương Tiêu thấp giọng nói.

Gương mặt xinh đẹp như ngọc của Hoa Mộ Tranh sững sờ: “Ba ngày sau? Tại sao lại là ba ngày sau? Thời gian không, chờ ta! Ba ngày đã đủ có rất nhiều bát ngờ, với sức triệu tập và sức mạnh kinh tế của nhà họ Khương, bọn họ hoàn toàn có thể tìm được sát thủ hàng đầu thế giới.

Chẳng lẽ thầy, của anh xuất hiện rồi?

Ông ấy định để anh xuất hiện?”

“Cô đoán đúng!” Dương Tiêu gật đầu.

Đồng thời, Dương Tiêu thầm sững sờ, Hoa Mộ Tranh này thật sự . thông minh như ma, đã đoán ra nguôn gôc sự việc nhanh như vậy.

Sau đó, Dương Tiêu hỏi: “Mẹ tôi thế nào rồi?”

“Tâm trạng của bác gái đã ổn định rát nhiều rồi, nhưng di hài bố anh vẫn chưa được hỏa táng!” Hoa Mộ Tranh nói thật.

Dương Tiêu gật đầu: “Tôi vào xem một chút!”

Khi vào trong, anh nhìn thấy vẻ mặt mẹ Hứa Tuệ Nhàn buồn bã, Dương Tiệu biết nỗi đau mất chồng không thể chấp nhận được, anh hít một hơi thật sâu rồi bước lên phía trước: “Mẹ, ba ngày nữa con sẽ cầm dao mồ báo mối thù đẫm máu này cho bố, mẹ đừng quá buồn!”

“Ừ!” Dương Tiêu đến, Hứa Tuệ Nhàn mới chợt tỉnh táo lại.

VùI!I ị Chẳng mắt bao lâu, một ngọn lửa bùng n, thế hệ con cưng của trời Dương Thiên Khung hoàn toàn trở thành lịch sử.

Nhìn thấy di hài cha mình đang bốc cháy, ánh mắt Dương Tiêu càng trở nên u ám, một luông sát khí nhàn nhạt lại khiến người ta khiếp sợ.

Sau khi rời khỏi nhà tang lễ, mẹ anh vẫn ở lại chỗ của Hoa Mộ Tranh, và Dương Tiêu qua đêm ở chỗ Trần Khải.

Sáng hôm saul Dương Tiêu nói với Trần Khải: “Hôm nay tôi phảo đến nhà tang lễ xử lý tro côt của bồ tôi. Tôi sợ mẹ tôi sẽ gặp nạn, phiền cậu đến bảo vệ mẹ tôi.

Buổi sáng tôi phải đến trụ sở tập đoàn Đề Hào, nội bộ của tập đoàn Đế Hào rất phức tạp, đề Hoa Mộ Tranh đi theo tôi!”

“Đội trưởng, đều là người nhà cả, mẹ của anh cũng là mẹ của tôi, không cần khách sảo đâu!” Tràn Khải hào phóng nói.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.