Vì đề phòng trên đường tới Vĩnh Châu lại bị yêu quái tập kích, Nhạn Hồi và Thiên Diệu thừa lúc ban ngày để lên đường cùng với một đoàn thương nhân, thấy đông người mà lại có hộ vệ, yêu quái bình thường cũng không dễ dàng ra tay vào ban ngày.
Cuối cùng Nhạn Hồi và Thiên Diệu cũng tới được thành Vĩnh Châu trước khi cửa thành đóng cửa.
Vĩnh Châu là một thành lớn của Trung nguyên, rất nhiều hàng hóa được đưa tới Tây Vực hoặc phía Nam đều tập trung và phân phối ở đây, dân cư đông đúc, vàng thau lẫn lộn.
Lúc vào được thành thì trời cũng đã dần ngả tối, Nhạn Hồi tạm biệt ông chủ đoàn thương nhân, sau đó đưa Thiên Diệu quen thuộc đi về phía Tây. Thiên Diệu thấy thế thì hỏi: “Cô quanh năm tu đạo trên núi, sao lại quen thuộc thành Vĩnh Châu như vậy?”
“Trước đây ta từng theo sư phụ đến thành Vĩnh Châu thu phục yêu quái, quen biết được một người bạn tốt, sau đó chỉ cần xuống núi là ta chạy tới đây, lúc trước bị đuổi ra khỏi núi Thần Tinh, ta cũng chỉ đành tới đây ở mấy ngày. Thành Vĩnh Châu rộng lớn, những nơi khác ta không rành, nhưng đường nào tới chỗ cô ấy thì ta tìm được.” Nàng đang nói thì bỗng thấy phía trước có mấy người mặc quan phục đang đi tới.
Bước chân Nhạn Hồi chựng lại, Thiên Diệu chỉ nghe Nhạn Hồi lẩm bẩm: “Quên mất chuyện này…” Sau đó hắn cảm thấy tay áo bị túm lấy, Nhạn Hồi không nói hai lời đã kéo hắn chui tọt vào con hẻm nhỏ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ho-tam/2405195/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.