Nhìn người ngồi phía trên mới mấy ngày đã già đi rất nhiều, hốc mắt Phượng Cửu U có chút ướt át.
Nàng vốn là cô nhi, trong mấy ngày ngắn ngủi này, đã bất tri bất giác coi Phượng Thiên Ngự và Diêu phi thành người thân của mình.
Cảm tình như vậy mặc dù không khắc cốt, nhưng lại khắc tâm.
Phượng Cửu U hướng Phượng Thiên Ngự chậm rãi quỳ xuống, thuận theo nói “Tội nữ tham khiến phụ, hoàng thượng.
”Phượng Thiên Ngự bảo Phượng Y Sở bên cạnh đỡ Phượng Cửu U dậy, nói”Ngươi bệnh nặng vừa khỏi, không cần hành lễ, đã xem thánh chỉ rồi chứ.
”Phượng Cửu U cảm thấy Phượng Thiên Ngự nói có chút yếu ớt, sợ là mấy ngày nay tinh thần mệt mỏi, không được ngủ ngon.
“Vâng, đã xem rồi, tội nữ tạ hoàng thượng đại lượng tha thứ.
”Phượng Thiên Ngự cũng không nói thêm gì, chỉ phân phó nàng thu dọn, ba ngày là có thể rời đi.
Về phần hành lý cần gì, muốn mang gì thì mang, cứ coi như chuyện trong thiên lao ngày đó, Phượng Cửu U có công kịp thời bẩm báo.
Sau khi Phượng Thiên Ngự và Phượng Y Sở rời đi.
Phượng cửu U trở về nội thất, lại thấy Nghiên Yên đang ôm túi lớn túi nhỏ bộ dạng như chuyển nhà.
“Nghiên Yên, ngươi đây là đang làm gì vậy?” Phượng Cửu U đau đầu vuốt trán, nói.
Nghiên Yên quăng túi quần áo, muốn tới gần Phượng Cửu U, mà bước chân lại lùi lại, nhìn chằm chằm vào Kính trong lòng Phượng Cửu U.
“Không sao, yên tâm.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ho-sung-nuong-tu-dung-treu-choc-hoa-dao-nua/2738745/chuong-39.html