Chuyến bay từ Hoa Kỳ đáp xuống tại sân bay quốc tế Tây Cống.
Thành phố đang hứng chịu một cơn bão lớn. Sấm chớp rạch ngang bầu trời những đường sáng ngổn ngang, chằng chịt, làm trút xuống đường phố Tây Cống một màn ảm đạm, ủ ê. Sân bay phát thông báo hoãn vô thời hạn với hàng loạt chuyến bay, nhân viên bận rộn hướng dẫn mọi người đến khu nghỉ ngơi, vài ba người khác bận giải trình và truy xuất khiếu nại cho những vị khách đang phàn nàn, phá rối. Khung cảnh vô vàn hỗn loạn.
Một người đàn ông đưa tay kéo sụp mũ lưỡi trai đang đội trên đầu, im lặng bước lẫn vào trong đám người vội vã. Đi bên cạnh ông là một chàng thiếu niên tuổi độ hai mươi, đang đảo đôi mắt nhìn ngắm xung quanh.
Rất nhanh, hai người đã đi ra cửa chính và bước lên một chiếc xe hơi màu đen. Chiếc xe lao nhanh trong mưa bão, băng băng ra khỏi nội ô thành phố Tây Cống, đến một ốc đảo riêng biệt nằm trong địa phần của khu vực số 0.
"Cha, đây là...?"
"Sở Tư Thanh"
Giọng nói của người đàn ông vang lên đơn điệu và vô cảm, như hệ điều hành được lập trình sẵn của một người máy.
Thiếu niên bước ra khỏi xe, ngẩng đầu nhìn khu đất lớn trước mặt, cảm giác tòa nhà không khác gì những khu biệt thự cổ xưa ở phương Tây. Xa xa, ở ngay giữa vườn hoa của biệt khu, cậu còn thoáng thấy một bức tượng thiên nga trắng cao nhã trong đêm đen.
"Chúng ta sẽ không quay về Hắc Thành
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ho-so-sinoga/2712740/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.