Mười một giờ trưa, trên tầng mười hai bệnh viện Nam Thành, Tống Văn nhìn về phía Lục Tư Ngữ, ánh đèn trắng lâu ngày ở hành lang bệnh viện dường như phủ thêm một lớp sương lên mặt anh. Vừa nãy anh lạnh nhạt nói chuyện, giống như đang nói cho cậu biết công thức pha một tách cà phê chứ không phải đang nói đến thứ có thể bịt kín cổ họng và đoạt đi mạng sống con người.
Tống Văn khen tặng anh: "Cũng nhờ anh có kiến thức rộng rãi, nếu không thì muốn biết được nguồn gốc của độc không biết phải đi thêm bao nhiêu vòng."
Lục Tư Ngữ khiêm tốn nói: "Bởi vì trong nhà nuôi phải một con chó giá cả xa xỉ nên có nhìn qua vài tin tức."
Hai người nói đến đây, Tống Văn đột nhiên không nói nữa, cậu thu tay đang dựa trên tường về, đột nhiên đứng thẳng người, bình tĩnh nhìn về phía sau Lục Tư Ngữ. Lục Tư Ngữ quay đầu lại, nhìn thấy mẹ của Quách Hoạ không biết đã đứng sau họ từ lúc nào. Bọn họ không đi tìm bà ấy, ngược lại bà ấy đã tự mình đến.
Bệnh viện người đến người đi, một người phụ nữ trung niên thế này rất không nổi bật, Tống Văn thậm chí không biết bà ấy đến bao giờ và đã nghe được bao nhiêu.
Người phụ nữ trước mặt đã mở miệng: "Cho hỏi các cậu có phải là cảnh sát phụ trách vụ án này không?"
"Cái đó...... Vụ án hiện vẫn còn đang điều tra......" Tống Văn không biết nên đối mặt như thế nào với người phụ nữ này, thăm hỏi hay an ủi cũng không thích hợp.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ho-so-hinh-su-trinh-sat/934421/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.