Tuy là tốc độ của bóng trắng kia cực kì nhanh, nhưng thông qua video Diêu Nhiếp vẫn liếc mắt một cái liền nhận ra: “Bệ Ngạn?”
Không sai, thứ vừa lướt qua cướp mất tế phẩm kia đúng thật là Bệ Ngạn đã đuổi theo suốt một đường từ Trung Quốc đến tận đây.
Những tín đồ đang quỳ lạy trên mặt đất nhất thời hoảng loạn, thậm chí một số người còn rút súng lục ra, nổ súng về phía hổ trắng đang giang cánh trên không trung. Đáng tiếc viên đạn còn chưa kịp đến gần cơ thể nó, đã bị lá chắn linh khí bao quanh nó ngăn cản, bắn ngược ra ngoài.
Trần Lĩnh Nam xua tay: “Thôi, dừng lại cả đi! Dù sao thì nghi lễ cũng đã hoàn thành rồi.” Ông híp mắt nhìn lên bầu trời, cái người được hổ trắng cõng trên lưng hình như là….
Bệ Ngạn sau khi xác định không có ai đuổi theo, mới thả cô bé tế phẩm lên trên một tảng đá lớn. Nhưng đáng tiếc, trên người cô bé đã không còn dấu hiệu của sự sống.
Hắn thở dài: “Vẫn là tới chậm một bước.”
Trần Điển Hâm nhìn thi thể khô héo trên tảng đá, nhất thời khó có thể chấp nhận được. Đây chính là người em gái mà mình chưa bao giờ gặp mặt sao? Lần đầu tiên gặp mặt của bọn họ không ngờ lại trong hoàn cảnh như thế này, càng khiến cho y khó chấp nhận hơn chính là, bố của y vậy mà lại đem con gái ruột hiến tế cho Tà Thần, cảm xúc hỗn loạn, y ngã quỵ xuống bên cạnh thi thể em gái lớn tiếng gào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ho-so-chuyen-la/3112524/chuong-19-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.