*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Dám ngang nhiên giành lão bà với lão tử sao?! Cho rằng lão tử chết rồi chắc?!
Sát khí trên người Nhai Xế dữ dội đến mức ngay cả mẹ Diêu không có linh thông cũng có thể nhìn thấy bằng mắt thường, bà kinh ngạc nhìn hắn.
Mắt thấy Nhai Xế sắp xông tới hai mẹ con hồ ly tinh kia. Diêu Nhiếp thầm nghĩ không ổn, đang muốn khuyên hắn thu liễm một chút, vị phu nhân kia lại nói: “Nếu nhi tử của ta đã nói như thế, vậy thì cứ làm như thế đi.”
Nói xong, cả hai mẹ con lẫn tòa nhà lớn kia đều đột nhiên biến mất tăm. Trong không khí chỉ còn vương lại giọng nói của bà ta: “Nhớ rõ, hai ngày sau chúng ta sẽ tới cửa rước dâu.”
Mẹ Diêu hoàn toàn vô lực ngồi bệt dưới đất, rốt cuộc nhịn không được rơi nước mắt đầy mặt: “Con ơi, bố mẹ có lỗi với con…”
Diêu Nhiếp đỡ bà dậy: “Mẹ, mẹ đừng lo lắng. Có Tiểu Thất ở đây, sẽ không có việc gì đâu. Việc này hắn có thể giải quyết. Chúng ta đến thăm bố trước đi, rốt cuộc bố ở đâu hả mẹ?”
Mẹ Diêu mờ mịt nhìn Nhai Xế: “Tiểu Ngao có cách sao? Cháu có học đạo pháp à?”
Nhai Xế lắc đầu, xem ra giấy không thể gói được lửa. Hắn liếc mắt nhìn Diêu Nhiếp một cái, thấy đối phương gật gật đầu. Hắn liền nói thẳng ra với mẹ Diêu: “Thật ra, ta là Long
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ho-so-chuyen-la/3112502/chuong-17-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.