Diêu Nhiếp hoàn toàn tê liệt nằm bẹp trên lưng Nhai Xế, động cũng không muốn động, huống chi tên yêu tăng này nếu thật sự có cách trị bọn họ, thì lão đã trực tiếp ra tay rồi, cần gì phải uy hiếp bọn họ nữa. Còn bảo là có tóc của anh, tất cả chỉ là ** trò lừa đảo mà thôi.
Phản ứng của Nhai Xế càng trực tiếp hơn, hướng về phía đối phương gầm lên một tiếng rung trời, sau đó từ miệng phun ra bảo kiếm, sẵn sàng xông lên chém cho lão một nhát bất cứ lúc nào.
Nhà sư thấy bọn họ không bị lừa, liền lấy tràng hạt ra bắt đầu niệm chú, trong chớp mắt trong tay lão xuất hiện một miếng da trâu màu nâu, lão vung tay lên, ném miếng da trâu lên trời. Miếng da trâu trên không trung không ngừng xoay tròn mở rộng, khi nó đến đỉnh đầu của bọn Diêu Nhiếp thì đã có kích thước bằng nửa căn nhà rồi.
Nạp Tạp vẫn luôn im lặng đứng ở bên cạnh, đột nhiên đẩy ngã A Tán, hô to một tiếng: “Chạy mau! Đó là Da trâu Hàng!”
A Tán rốt cuộc ngộ ra, thì ra đứa học trò mà mình tâm đắc nhất lại là tên phản đồ, vẻ mặt lão dữ tợn, hai mắt âm trầm độc ác: “Nạp Tạp, là con thả chúng ra sao?!”
Nạp Tạp ôm chặt lấy cánh tay A Tán, ngăn cản lão làm phép: “Thầy, con xin thầy buông tha cho họ đi.”
A Tán nhìn thoáng qua Nạp Tạp, rốt cuộc phát hiện ra má lúm đồng tiền ở dưới mí mắt của y đã biến mất: “Con dùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ho-so-chuyen-la/3112435/chuong-10-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.