“Giao bội? Giao bội là cái gì?” Ngọc bội thì hắn còn biết.
Cũng không phải Diêu Nhiếp giả ngu, mà thật ra nếu có người mang vẻ mặt chính nghĩa nói ra những điều này như lẽ đương nhiên, thì làm sao Diêu Nhiếp không tưởng là nghe lầm cho được?
Nhai Xế nhíu mày, tên này dám giả ngu sao? Hắn giải thích rõ ràng: “Theo cách nói của nhân gian các ngươi thì chính là ta muốn thượng ngươi!”
“Thượng… Thượng tôi á?!” Hai chữ phía sau cao lên đến quãng 8. Biểu tình khiếp sợ của Diêu Nhiếp trông thật buồn cười, hắn cuối cùng cũng ngộ ra được ý trong lời nói của Long tử điện hạ là gì. Nhưng mà tên kia lấy ý tưởng này ở đâu ra vậy?
Diêu Nhiếp bị hắn làm cho hồ đồ, ngơ ngác hỏi: “Vì sao?”
Bọn họ không phải đang thảo luận về chủ đề phải biết trân trọng tình cảm sao? Sao tự dưng lại nhảy đến chủ đề XXX này vậy? Hơn nữa, tên này dựa vào cái gì mà đòi thượng mình? Dựa vào cái gì mà mình phải lăn xuống dưới chứ?! À mà không! Quan trọng là tại sao tên này lại muốn thượng mình? Cho dù là hắn bỗng nhiên nổi hứng thì phải đi tìm rồng cái mới đúng chứ~. Cho dù không thể tìm thấy rồng cái ngay được thì đổi hướng mà tìm phụ nữ chứ. Hắn muốn thượng mình? Vậy thôi?!
“Ta xem trọng ngươi!” Câu trả lời của Long tử điện hạ rất đơn giản, vẫn giữ cái thái độ không coi ai ra gì kia. Vẻ mặt ngạo mạn như đang nói: bổn đại tiên coi trọng ngươi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ho-so-chuyen-la/3112373/chuong-6-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.