Đáng tiếc Hoàng thành này đi vào thì dễ, đi ra thì khó. Hoàng thành đêm khuya tuy rằng không có một bóng người, thế nhưng xung quanh luôn có lực lượng bảo vệ. Cửa chính được khoá từ bên ngoài, muốn chuồn ra bằng cửa chính là hoàn toàn không có khả năng. Mà muốn trèo tường ra ngoài lại càng không có khả năng hơn. Thứ nhất, anh còn đang cõng một tên hôn mê trên lưng đây, làm sao trèo? Thứ hai, cứ cho là anh có đủ bản lĩnh trèo tường đi, thì ngay dưới chân tường có thể sẽ đụng phải đội bảo an trực ban. Nếu như bị tóm, các anh sẽ trở thành tội phạm bị tình nghi. Hiện tại, các anh chẳng khác gì chim trong lồng, cho dù có chắp cánh cũng khó mà bay được.
Không còn cách nào khác, Diêu Nhiếp đành cõng A Hào quay về chỗ cũ. Dù thế nào cũng phải tìm một chỗ an toàn đợi qua đêm, trời sáng cửa Hoàng thành mở ra rồi tìm cơ hội chuồn ra ngoài.
Cũng coi như bọn họ may mắn, tuy rằng cả đêm Diêu Nhiếp hết sức căng thẳng, đề phòng cao độ, nhưng thời gian còn lại trôi qua trong bình yên, không có chuyện lạ nào xảy ra nữa. Rốt cuộc chờ đến bình minh, tốp du khách đầu tiên đi vào, anh liền vừa ôm vừa kéo mang A Hào rời khỏi toà cung điện đế vương quỷ quái âm u này, không dám nán lại thêm phút giây nào nữa.
Vốn là, Diêu Nhiếp từ xa đến thủ đô chuyến này, không thể cứ đơn giản như vậy đã quay về. dù sao cũng phải làm cho rõ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ho-so-chuyen-la/3112316/chuong-1-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.