Liên quan đến hậu sự của Lạc Đình, cuối cùng vẫn làm đơn giản khiêm tốn theo yêu cầu của Trương Lệ. Cô không nhận bất kỳ phỏng vấn nào của giới truyền thông, thậm chí sau đó còn thông qua luật pháp chủ động kiện những phóng viên bất lương lúc trước ra tòa. Những tay buôn ma túy bị bắt về quy án tất nhiên sẽ chịu trừng phạt thích đáng, nhưng đơn vị truyền thông phát tán tin tức trên mạng làm lộ thông tin thân phận của cảnh sát phòng chống ma túy lẽ ra cũng nên cùng tội. Người phụ nữ này hy vọng dùng cách này khiến quốc gia dần dần coi trọng các chế độ liên quan đến việc bảo vệ người nhà nhân viên cảnh vụ. Mặt khác, cô cũng không muốn cuộc sống của Lạc Bắc con trai mình bị ảnh hưởng quá nhiều bởi chuyện này.
Ngày thi thể Lạc Đình được chở về, Trương Lệ và Lạc Bắc cùng đi nhận. Lúc thấy người đàn ông trên thân phủ quốc kỳ nằm đó im hơi lặng tiếng, gương mặt hãy còn rất trẻ không còn tí tiếng động nào, Trương Lệ cả người phát run bất chợt nắm chặt tay Lạc Bắc, cuối cùng không nhịn được òa khóc thành tiếng.
Việc này Tiêu Nam Chúc cũng biết, xuất phát từ góc độ cá nhân, anh cũng mong có thể giúp đỡ mẹ con Trương Lệ chút ít, thế nên sau khi ngẫm nghĩ một chút anh vẫn "nửa đi cửa sau" đến tìm Lý Trung Lâm. Về kết quả của vụ tố tụng này, dù từ góc độ đạo nghĩa hay ân tình thì ngài Thị trưởng vẫn chừa cho Tiêu Nam Chúc đầy đủ mặt mũi.
"Nghề
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ho-so-bi-mat-ve-chu-nghia-duy-vat-khong-khoa-hoc/1065053/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.